Bài số 3: Tả cây xoan nơi vườn quê

  • Bài số 3: Tả cây xoan nơi vườn quê trang 1
  • Bài số 3: Tả cây xoan nơi vườn quê trang 2
Bài sô 3
Tả cây xoan nơi vườn quê.
Bài làm
Dọc lối cống nhà em, ông nội trồng tám cây xoan thành hai hàng dọc. ông nói với bố mẹ em là sau mười năm sẽ đốn xoan lấy gỗ làm nhà. Hàng xoan được 6 tuổi thì ông qua đời.
Gốc xoan, cành xoan màu mốc đen đen. Lá xoan xoè ra như những bàn tay mềm mại. Lá xoan hăng nồng, có thể đốt lên đế hun muỗi, ủ làm phân xanh bón ruộng.
Cây xoan còn gọi là cây sầu đâu. Tháng giêng, mưa phùn, xoan mọc lá tua tủa, từng chùm như tai chó uốn cong. Vì thế dân gian mới có câu ví “Sầu đâu tai chó”. Tháng hai, hàng xoan nhà em ra hoa, hoa kết thành từng chùm. Hoa xoan bé tí ti, màu trắng tím, rụng xuống đay ngõ. Hương xoan thơm, nồng nàn trong đêm khuya. Bà nội em bảo hương thơm của hoa xoan là vị thuốc quý. Nghe bà nói, em càng nhớ đến ông.
Gỗ xoan dẻo và thơm, dùng làm cột nhà. xà nhà, rui nhà, làm ván cửa. Quý nhất là xoan đào. Mối, mọt không bao giờ dám đụng đến gỗ xoan.
Em nhẩm tính: còn bốn năm nữa. bố mẹ em sẽ đốn xoan, thuê thợ iàm nhà mới. Chắc là ông sẽ về ngắm ngôi nhà và mừng cho con cháu.
Nguyễn Mộc Bài, 2C
Phủ Lý- Hà Nam