Bài số 6: Tả người mẹ hiền yêu quý của em

  • Bài số 6: Tả người mẹ hiền yêu quý của em trang 1
  • Bài số 6: Tả người mẹ hiền yêu quý của em trang 2
Bài sô 6
Tả người mẹ hiền yêu quý của em.
Bài làm 1
Mẹ em
Mẹ em là Nguyễn Thị Hương, 32 tuổi. Mẹ ở nhà làm vườn, trồng rau, trồng hoa. Bố em là sĩ quan bộ đội Biên phòng, hiện đang công tác tại Lũng Cú, tỉnh Hà Giang. Mẹ là “nội tướng” vừa làm vườn, vừa nuôi dạy hai con ăn học: anh Thuận học lớp Ba và em học lóp Hai.
Mẹ em rất xinh đẹp. Mái tóc mẹ dài. hàm răng trắng, nước da đen giòn, nhanh nhẹn. Mẹ làm gì cũng nhanh thoăn thoắt. Mẹ có đôi bàn tay vàng, nên mảnh vườn quanh năm tươi tốt. Mẹ là “triệu phú” đấy: có tiền làm nhà, mua xe máy, sắm ti-vi, tiền gửi tiết kiệm...
Mẹ rất thương yêu hai đứa con bé bỏng của mẹ. Mẹ nhắc anh Thuận: “Gọi điện thoại cho bố chưa đủ, mà mồi tháng phải viết cho bố một lá thư...”.
Em rất thương mẹ em. Vui nhất là được mẹ khen khi em được điểm 10.
Hoàng Quỳnh Mai, 2A
Trường Tiểu học Ngọc Hà - Hà Nội
Bài làm 2
Nguôi mẹ hiền của em
Mẹ em là con gái út của ông bà ngoại. Mẹ Lan của em năm nay 30 tuổi, công tác tại Phòng Tài chính huyện Nga Sơn, tỉnh Thanh Hoá. Bố em công tác ở Nhà máy Thuỷ điện Sông Đà, nên việc nuôi dạy con và chăm sóc ông bà nội, ngoại đều do mẹ em cáng đáng.
Mẹ có dáng người cao, tóc dài và đen mượt. Mẹ xinh đẹp, được nhiều người khen là hoa khôi thời nữ sinh Trung học phổ thông. Tính mẹ em hiền hậu, dịu dàng. Hai bên nội, ngoại đều khen mẹ là đảm đang, hiếu thảo.
Tối nào mẹ cũng xem sách vở của em. Mẹ dạy em làm Toán và học Tiếng Việt. Mẹ thương em nhiều lắm.
Nguyễn Thị Ái Duyên, 2C Trường Tiểu học Nga Sơn - Thanh Hoá
Mẹ yêu thương
Bố em mất khi em lên 3 tuối. Một mình mẹ tần tảo làm ăn, nuôi dạy hai con: anh Bình học lớp Sáu và em học lớp Một.
Năm nay, mẹ em 35 tuổi. Mẹ gầy và đen vì làm vườn vất vả, vì lo lắng nhiều. Mẹ hay thở dài và hay tủi thân. Anh Bình và em rất thương mẹ.
Mẹ được thừa kế hai sào vườn của ông bà ngoại. Mẹ thuê người làm nhưng vẫn phái thức khuya dậy sớm. Những ngày mưa to gió lớn, những đợt rét hại, mẹ phải gồng người lên vì các luống rau, luống hoa. Ba mẹ con em sống nhờ mảnh vườn ấy.
Trường xa nhà hơn cây số. Hôm nào, mẹ cũng đưa, đón con gái đi học, trời nắng cũng như trời mưa. Nước mắt mẹ ứa ra khi em khoe với mẹ em được điểm 10. Trước Tết, em bị ốm ba ngày, đêm nào mẹ cũng khóc.
Thái Thị Hổng, 2A
Tĩnh Gia - Thanh Hoá