Đề 7: Ngày đầu tiên đi học thật khó quên. Hãy kể lại tâm trạng của em trong ngày ấy

  • Đề 7: Ngày đầu tiên đi học thật khó quên. Hãy kể lại tâm trạng của em trong ngày ấy trang 1
  • Đề 7: Ngày đầu tiên đi học thật khó quên. Hãy kể lại tâm trạng của em trong ngày ấy trang 2
7: Ngày đầu tiên đi học thật khó quên. Hãy kể lại tâm trạng của em trong ngày ấy.
ÉBòÃ/ lẨcưrv ÍỀKảxi/
Năm năm học trước đây đã thấm thoắt trôi qua. Em sẩp phải xa mái trường tiểu học, con đường đôn trường trung học cơ sớ đang chờ đón đế nâng bước em đi. Thế nhưng buổi đến trường đầu tiên dưới mái trường tiểu học này đã in sâu trong tâm hồn em. Em còn nhớ rất rõ dù ngày ấy chi còn là kỉ niệm.
Buổi mai hôm đó, một buổi mai đầy sương thu và gió nhẹ, mây trắng nhởn nhơ nô đùa trên bầu trời xanh thẳm. Mẹ nắm tay dẫn em đi trôn con đường đất mịn màng như dải lụa, con đường này em đã đi lại nhiều lần nhưng lần này sao em cảm thấy lạ quá! Cảnh vật xung quanh đều thay đổi. Hôm nay em là học sinh tiếu học.
Trên đường, mấy bạn nhỏ trạc bàng tuổi em cũng được bô' dẫn đến trường, áo quần tươm tất. Thấy mấy anh chị trò chuyện huyên thuyên, họ tung tăng chạy nhảy ở phía trước mà em thèm như thế, nhưng em vẫn rụt rè, e ngại.
Đến cống trường, em đưa mắt nhìn xung quanh. Mẹ dẫn em vào trường, em đứng nép bên mẹ. Trường thật đẹp, cảnh tượng thật trang nghiêm, vậy mà em chỉ dám nhìn một nửa. Giờ phút khai giảng năm học đã đên, em cảm thây như tim mình bất chấp nhịp đập. Em đi từng bước nhẹ nhàng. Cô giáo Hoa đón chúng em và dần em đến xếp hàng cùng các bạn lớp Một A. Ôi, bàn tay của cô mới ấm áp làm sao! Cô đưa tay chào mẹ em rồi lại đón các bạn khác đôn xếp hàng đế chuẩn bị làm lễ khai giảng năm học. Khi nghi thức buổi lễ đã xong, chúng em tuần tự theo cô vào lớp, dù chi cách mẹ chỉ vài gang tay nhưng em cứ ngoảnh đầu nhìn mẹ, ánh mắt mẹ như muốn nói: "Đi vào lớp đi con! Nơi ấy, một thế giới kì diệu sẽ mở ra đối với con đấy". Rồi em lấy lại bình tĩnh bước vào lớp, nhìn thấy lớp học thật trang nghiêm, bàn ghế thẳng tắp làm bằng thư gồ xoan đào nổi vân như lụa. Em tự nhủ với lòng mình: "Vào đây là phải đàng hoàng đấy nhé!". Rồi cuốn sách mới được mở ra, chúng em được khám phá bao điều kì diệu. Em chăm chú nghe cô giảng bài, giọng cô ấm áp đi vào lòng mỗi chúng em. Rồi cô mỉm cười thật tươi, cô nhìn chúng em như nhìn những chú chim non vừa chập chững rời tố’ đế hòa mình vào quãng trời rộng ở phía trước. Cô xoa đầu em, khen em viết đẹp. Cô ân cần tập viết, chỉ cách học cho cúng em. Oi! Eúc ấy em cảm thấy sung sướng làm sao.
Rồi năm tháng qua đi, em lại có nhiều kỉ niệm dưới mái trường tiểu học, thế nhưng ngày đầu tiên ở ngôi trường này sẽ mãi mãi trong em. Em yêu nơi ấy vô cùng.