SGK Tiếng Việt 3 - Tuần 11 - Chủ điểm: QUÊ HƯƠNG

  • Tuần 11 - Chủ điểm: QUÊ HƯƠNG trang 1
  • Tuần 11 - Chủ điểm: QUÊ HƯƠNG trang 2
  • Tuần 11 - Chủ điểm: QUÊ HƯƠNG trang 3
  • Tuần 11 - Chủ điểm: QUÊ HƯƠNG trang 4
  • Tuần 11 - Chủ điểm: QUÊ HƯƠNG trang 5
  • Tuần 11 - Chủ điểm: QUÊ HƯƠNG trang 6
  • Tuần 11 - Chủ điểm: QUÊ HƯƠNG trang 7
  • Tuần 11 - Chủ điểm: QUÊ HƯƠNG trang 8
  • Tuần 11 - Chủ điểm: QUÊ HƯƠNG trang 9
Tập dọc
Tuần 1 1
Đát quý, đát yêu
Ngày xưa, có hai người khách du lịch đến nước Ê-ti-ô-pi-a. Họ đi khắp đất nước thăm đường sá, núi đổi, sông ngòi. Vua nước Ê-tỉ-ô-pi-a mời họ vào cung điện, mở tiệc chiêu đãi và tặng họ nhiều vật quý. Sau đó, vua sai một viên quan đưa khách xuống tàu.
Lúc hai người khách định bước xuống tàu, viên quan bảo khách dừng lại, cởi giày ra. ồng sai người cạo sạch đất ở đế giày của khách rồi mói để họ xuống tàu trở về nước. Hai người khách rất ngạc nhiên, hỏi :
Tại sao các ông lại phải làm như vậy ?
Viên quan trả lời :
Đây là mảnh đất yêu quý của chúng tôi. Chúng tôi sinh ra ở đây, chết cũng ỏ đây. Trên mảnh đất này, chúng tôi trồng trọt, chăn nuôi. Đất Ê-ti-ô-pi-a là cha, là mẹ, là anh em ruột thịt của chúng tôi. Chúng tôi đã tiếp các ông như những khách quý. Nhà vua đã tặng các ông nhiều sản vật hiếm. Song đất Ê-ti-ô-pi-a đối với chúng tôi là thiêng liêng, cao quý nhất. Chúng tôi không thể để các ông mang đi, dù chỉ là một hạt cát nhỏ.
Nghe những lời nói chân tình của viên quan, hai người khách càng thêm khâm phục tấm lòng yêu quý mảnh đất quê hưong của người Ê-ti-ô-pi-a.
TRUYỆN DÂN GIAN Ê-TI-Ô-PI-A (Mai Hà dịch)
Ê-ti-ô-pi-a : một nước ở phía đông bắc châu Phi.
Cung điện : nơi ở của vua.
Khâm phục : đánh giá cao và rất kính trọng.
Hai người khách được vua Ê-ti-ô-pi-a đón tiếp thế nào ?
Khi khách sắp xuống tàu, có điều gì bất ngờ xảy ra ?
Vì sao người Ê-ti-ô-pi-a không để khách mang đi, dù chỉ là một hạt cát nhỏ ?
Theo em, phong tục trên nói lên tình cảm của người Ê-ti-ô-pi-a với quê hương như thế nào ?
Kể chuyện
sắp xếp lại các tranh duói đây theo đúng thứ tự trong câu chuyên Đất quý, đất yêu :
Dựa vào các tranh trên, kể lại toàn bộ câu chuyện.
Chính tả
Nghe - viết:
Tiếng hò trên sông
Điệu hò chèo thuyền của chị Gái vang lên. Tôi nghe như có cơn gió chiều thổi nhè nhẹ qua đồng, rồi vút bay cao. Đôi cánh thần tiên như nâng tôi bay lên lơ lửng, đưa đến những bến bờ xa lạ. Trước mắt tôi, vừa hiện ra con sông giống như sông Thu Bồn từ ngang trời chảy lại...
võ QUẢNG
(?)	- Bài chính tả có mấy câu ?
- Nêu các tên riêng trong bài.
Em chọn chữ nào trong ngoặc đon điền vào chỗ trông ?
(cong, coong) :
chuông xe đạp kêu kính ... , vẽ đường ...
(xong, xoong) :
làm ... việc , cái ...
(3). Thi tìm nhanh, viết đúng :
- Từ ngữ chỉ sự vật có tiếng bắt đầu bằng s.
M : sông, chim sẻ,...
Từ ngữ chỉ hoạt động, đặc điểm, tính chất có tiếng bắt đầu bằng X.
M : xào nấu, xanh xao,...
- Từ ngữ có tiếng mang vần uon.
M : vườn, tàu lượn,...
Từ ngữ có tiếng mang vần uong.
M : đường, vương vấn,...
Tập dọc
íỉ
Vẽ quê huơng
Bút chì xanh đỏ Em gọt hai đầu Em thử hai màu Xanh tươi, đỏ thắm.
Em vẽ làng xóm Tre xanh, lúa xanh Sông máng lượn quanh Một dòng xanh mát Trời mây bát ngát Xanh ngắt mùa thu
Xanh màu ước mơ...
Em quay đầu đỏ Vẽ nhà em ở Ngói mới đỏ tươi Trường học trên đổi Em tô đỏ thắm Cây gạo đầu xóm Hoa nở chói ngời A, nắng lên rồi Mặt trời đỏ chót Lá cờ Tổ quốc Bay giữa trời xanh...
Chị ơi bức tranh Quê ta đẹp quá !
ĐỊNH HẢI
Sông máng (sông đào) : sông do người đào để lấy nước tưới ruộng hoặc để thuyền bè đi lại.
(?)	1. Kể tên những cảnh vật được tả trong bài thơ.
Cảnh vật quê hương được tả bằng nhiều màu sắc. Hãy kể tên những màu sắc ấy.
Vì sao bức tranh quê hương rất đẹp ? Chọn câu trả lời em cho là đúng nhất:
Vì quê hương rất đẹp.
Vì bạn nhỏ trong bài thơ vẽ rất giỏi.
Vì bạn nhỏ yêu quê hương.
Học thuộc lòng bài thơ.
1. xếp những từ ngữ sau vào hai nhóm : cây đa, gắn bó, dòng sông, con đò, nhớ thương, yêu quý, mái đình, thương yêu, ngọn núi, phố phường, bùi ngùi, tự hào.
Nhóm
Từ ngữ
1. Chỉ sự vật ỏ quê hương
M: cây đa
2. Chỉ tình cảm dối vói quê hương
M: gắn bó
Tìm từ ngữ trong ngoặc đon có thể thay thê cho từ quê hương ở đoạn văn sau :
Tây Nguyên là quê hương của tôi. Nơi đây, tôi đã lớn lên trong địu vải thân thương của má, trong tiếng ngân vang của dòng thác, trong hương thơm ngào ngạt của núi rừng.
(quê quán, quê cha đất tổ, đất nước, giang sơn, nơi chôn rau cắt rốn)
Nhũng câu nào trong đoạn duói đây đuợc viết theo mẫu Ai làm gì ?
Hãy chỉ rõ mỗi bộ phận câu trả lòi câu hỏi "Ai ? " hoặc "Làm gì ?
Cuộc sống quê tôi gắn bó với cây cọ. Cha làm cho tôi chiếc chổi cọ để quét nhà, quét sân. Mẹ đựng hạt giống đầy móm lá cọ, treo lên gác bếp để gieo cấy mùa sau. Chị tôi đan nón lá cọ, lại biết đan cả mành cọ và làn cọ xuất khẩu. Chúng tôi rủ nhau đi nhặt những trái cọ rơi đầy quanh gốc về om, ăn vừa béo vừa bùi.
Theo NGUYỄN THÁI VẬN
0	- Móm lá cọ : lá cọ non túm lại để đựng thức ăn, hạt giống,...
- Om : nấu nhỏ lửa và lâu cho ngấm mắm muối hoặc ngâm lâu trong
nước nóng già cho chín.
Ai
làm gì ?
M : Chúng tôi
rủ nhau di nhặt những trái cọ rơi đây quanh gốc về om, ăn vừa béo vừa bùi.
Dùng mỗi từ ngữ sau để đặt một câu theo mẫu Ai làm gì ? : bác nông dân, em trai tôi, những chú gà con, đàn cá.
Tập viết
1. Tên riêng :
—
, 'Ị
Ol)
/)
	1
—
p	
Câu :
Ai về đến huyện Đông Anh
Ghé xem phong cảnh Loa Thành Thục Vương.
©
Tâp doc
Chõ bánh khúc của dì tôi
Dì tôi cắp một chiếc rổ lớn, dắt tay tôi đi hái rau khúc.
Cây rau khúc rất nhỏ, chỉ bằng một mầm cỏ non mới nhú. Lá rau như mạ bạc, trông như được phủ một lượt tuyết cực mỏng. Những hạt sương sớm đọng trên lá long lanh như những bóng đèn pha lê. Hai dì cháu tôi hái đầy rổ mới về.
...Ngủ một giấc dậy, tôi đã thấy dì mang chõ bánh lên. Vung vừa mở ra, hơi nóng bốc nghi ngút. Những cái bánh màu rêu xanh lấp ló trong áo xôi nếp trắng được đặt vào những miếng lá
chuối hơ qua lửa thật mềm, trông đẹp như những bông hoa. Nhân bánh là một viên đậu xanh giã nhỏ vàng ươm, xen một thỏi mỡ xinh xắn, pha hạt tiêu. Cắn một miếng bánh thì như thấy cả hương đồng, cỏ nội gói vào trong đó.
Bao nãm rồi, tôi vẫn không sao quên được vị thơm ngậy, hăng hắc của chiếc bánh khúc quê hương.
Theo NGÔ VĂN PHÚ
g - Chõ : nồi có nhiều lỗ ở đáy, để đồ xôi, hấp bánh.
- Pha lê : loại thuỷ tinh trong suốt.
(9)	1. Tác giả tả cây rau khúc như thê'nào ?
Tim những câu văn tả chiếc bánh khúc.
Vì sao tác giả không quên được mùi vị của chiếc bánh khúc quê hương ?
Chính tá
Nhớ - viết: Vẽ quê hương (từ đầu đến Em tô đỏ thắm)
(?)	- Trong bài chính tả có những từ nào phải viết hoa ? Vì sao ?
- Nhắc lại cách trình bày bài tho 4 chữ.
(2). Điền vào chỗ trông :
a) s hay X ?
Một nhà ...àn đon ...0 vách nứa Bốn bên ...uối chảy, cá boi vui Đêm đêm cháy hổng bên bếp lửa Ánh đèn khuya còn ...áng lưng đổi.
NGUYỄN ĐÍNH THI
b) ưon hay ương ?
- Mổ hôi mà đổ xuống V.'..	- Cá không ăn muối cá ...
Dâu xanh lá tốt vấn V... tơ tằm.	Con cãi cha mẹ trăm đcon hư.
THANH TINH	Tụcngữ
Tập làm văn
Nghe và kể lại câu chuyện Tôi có đọc đâu!
Gợi ý :
Người viết thư thấy người bên cạnh làm gì ?
Người viết thư viết thêm vào thư điều gì ?
Người bên cạnh kêu lên như thế nào ?
Hãy nói về quê huong em hoặc noi em đang ở theo gọi ý sau :
Quê em ở đâu ?
Em yêu nhất cảnh vật gì ở quê hương ?
Cảnh vật đó có gì đáng nhớ ?
Tinh cảm của em vói quê hương như th