Bài số 22: Tả một số cảnh đẹp của quê hương mà em yêu quý

  • Bài số 22: Tả một số cảnh đẹp của quê hương mà em yêu quý trang 1
  • Bài số 22: Tả một số cảnh đẹp của quê hương mà em yêu quý trang 2
  • Bài số 22: Tả một số cảnh đẹp của quê hương mà em yêu quý trang 3
Bài sô 22
Tả một số cảnh đẹp của quê hương mà em yêu quý.
Bài làm 1
Quê mẹ mến thưong
Quê em có nhiều cảnh đẹp như núi Bình Sơn, sông Long Vĩ, chùa Ngọc Tự, đình Xuân Quán... có những cánh đồng bát ngát mênh mông, những đồi sim, đồi cỏ xanh biếc bao la. Hữu tình, thơ mộng lắm!
Núi Bình Sơn cao độ 300 mét, tựa như con gà trống nên còn có tên gọi là núi Kim Kê (Gà Vàng). Rạng đông hay đêm trăng, đứng xa xa ngắm, núi rất đẹp.
Sông Long Vĩ còn được gọi là sông Đuôi Rồng, từ ngàn xa đổ về, sông uốn khúc chỉ rộng hơn 30 mét, nước lững lờ trong xanh; có nhiều luỹ cò ở ven sông. Thuyền buồm cánh dơi qua lại suốt ngày đêm.
Chùa Ngọc Tự, đình Xuân Quán vô cùng tráng lệ, có hàng trăm tượng Phật sơn son thếp vàng, có voi đá, ngựa đá đồ sộ. Giêng, hai có hàng vạn khách thập phương kéo về dự lễ hội. Hội vật. hội đu... diễn ra vô cùng sôi nối.
Em yêu đồi sim, đồi cỏ ở quê em nhiều lắm. Tháng tư, hoa sim nở tím đồi quê. Tháng sáu, mùa sim chín, tiếng chim đa đa vang vọng, tha thiết chiều tà. Đồi cỏ suốt bổn mùa xanh. Ngày nào cũng có hàng trăm con trâu, con bò nhởn nhơ gặm cỏ. Lũ trẻ mục đồng làng em thả diều, vật nhau, vác cờ lau đánh trận giả. Chúng em đi học về vẫn chia thành hai đội đá bóng, reo hò, đuổi bắt nhau thoả thích. Có nàm ngửa lên đồi cỏ, ngắm nhìn đàn chim bay, dải mây trắng, mây hồng trôi trên bầu trời mới thấy thú vị.
Chốn quê bình dị, thân thuộc, đáng yêu biết bao. Ngọn núi, dòng sông, đồi sim, đồi cỏ... đã ru em trong bao mộng đẹp một thời thơ bé. Chỉ xa quê vài ngày là em man mác nhớ hình ành con gà trống trên núi Kim Kê cùa quê mẹ mến thương.
Trương Xuân Hoà, 2A
Trường Tiểu học Kim Bôi - Hoà Bình
Bài làm 2
Ben cá làng chài quê tôi
Làng tôi ở ven biển. Bãi cát vàng chạy dài hơn hai cây số. Có hơn 200 hộ sống bàng nghề chài lưới và nuôi trồng hải sản.
Hàng vạn cây phi lao xanh thẫm, chạy dài như một bức tường thành ôm lấy, bao bọc lấy làng chài. Rừng sú, vẹt ngăn sóng cứ lấn dần ra biển với một màu xanh bền bỉ, dẻo dai. Trải bao năm tháng, rừng ngập mặn vần hiên ngang trụ vững trước thuỷ triều và bão tố.
Đêm trăng nghe biển ru, biển hát. Lúc gà gáy nghe sóng vồ rì rầm. Bình minh trên đường đi học, tôi thường dừng lại ngắm cảnh biển bao la. Mặt biển xanh gợn sóng vàng lấp lánh. Chim hải âu như hàng trăm chiếc tàu lượn mốc xám chao nghiêng.
Bến cá làng tôi thật đáng yêu. Sáng sớm có hàng trăm con thuyền lướt sóng ra khơi đánh cá. Chiều tà, bến cá đông vui như hội. Cả làng chài đổ ra bến đón thuyền từ biển xa lướt sóng đổ về. Cá đầy khoang. Cảnh chuyển cá lên bến rậm rịch cho đên khuya. Tiếng cười nói xôn xao. Gió biển, sóng biển quyện mùi tanh của tôm cá, nhưng đó là hương vị ấm no, hạnh phúc của làng chài thân yêu.
Con trai làng chài ngực nở căng tròn, tay chân vạm vỡ. Con gái làng chài đen giòn, mắt sắc tựa dao cau. Bến cá tấp nập đông vui. Những con thuyền, các chàng trai, cô gái làng chài đã làm cho bến cá thêm đẹp, vẻ đẹp của sức sống dồi dào. vẻ đẹp ấy đã làm cho tôi thêm yêu quý làng chài tha thiết.
Hoàng Kiến Trung, 2A Trường Tiểu học Lê Quý Đôn - Thái Bình