Bài số 17: Tả ao, hồ, một cảnh đẹp của làng em

  • Bài số 17: Tả ao, hồ, một cảnh đẹp của làng em trang 1
  • Bài số 17: Tả ao, hồ, một cảnh đẹp của làng em trang 2
Bài sô 17
Tà ao, hồ, một cảnh đẹp của làng em.
Bài làm
Ao Rô làng em
Làng em có đình Bồng, ao Rô và bến đò Quan. Đó là ba cảnh đẹp lâu đời, từng gắn liền với tình thương nỗi nhớ của bà con dân làng em. nhất là đối với những người đi làm ăn xa.
Mỗi cảnh đều có một vẻ đẹp riêng, nhưng em yêu ao Rô của làng em nhất. Từ đình Bồng đi hơn 100 mét là đến ao Rô. Ao Rô cách bếri đò Quan độ non cây số. Muốn đi lên huyện, lên tỉnh đều phải đi qua trục đường cái chính: đình Bồng - ao Rô - đò Quan.
Ao Rô rộng gần bốn mẫu tây. Bờ ao được xây đắp khá kiên cố. Ao không cho thuê nuôi cá nên nước ao vẫn trong leo lẻo bốn mùa. Gần một nửa ao được trồng sen. Cuối xuân và suốt ba tháng mùa hè, hoa sen tỏa hương ngào ngạt xóm quê.
Làng cấm thả thuyền trên ao Rô. Gia đình nào cần bơi thuyền thì đội thuyền nan, thuyền thúng ra dạo chơi, chơi xong phải đội thuyền về nhà.
Sáng nào đi học, chúng em cũng đi qua ao Rô. Chiều nào đi học về, chúng em cũng đứng lại ngắm ao Rô, ngắm cây đa cổ thụ và ông Hộ Pháp bụng to bằng cái chum đứng trấn trước cổng đình. Đêm trăng mùa hè, đêm trăng mùa thu được cùng các anh, các chị đội thuyền nan thả xuống ao Rô dạo chơi sẽ nhớ mãi. Từ góc ao Rô nhìn về phía xa là màu xanh của đồng lúa, là cánh buồm nâu, cánh buồm vôi thấp thoáng trên sông Chào Mào.
Lúc nào ngắm cảnh làng, em cũng thấy đẹp. Lúc nào ngắm cảnh ao Rô, em cũng cảm thấy thơ mộng và đáng yêu. Chiều nay, đi học về, nghe tiếng vợ chồng, mẹ con đàn chim cuốc kêu ở góc ao Rô. bạn Quý bảo: “Mùa hè đã đến, mùa thi đã đến...”.
Chúng em xuống ao Rô soi gương, ai cũng cảm thấy mặt mũi mình thật xinh, thật sáng sủa.
Trấn Phước Hạnh, 2A
Trường Tiểu học Lam Sơn - Thanh Hoá