Bài số 27: Tả một đứa bé mà em yêu quý

  • Bài số 27: Tả một đứa bé mà em yêu quý trang 1
  • Bài số 27: Tả một đứa bé mà em yêu quý trang 2
Bài sô 27
Tả một đứa bé mà em yêu quý.
Bài làm 1
Bé Hà
Cô Viên bị tai nạn giao thông. Cô qua đời khi mới 25 tuổi, để lại một đứa con gái mới 6 tháng tuổi, tên là Hà.
Bé Hà nay đã lên 3 tuôi, ờ với bà ngoại. Bé bụ bẫm, xinh xắn. Tóc đen mềm như tơ. Cặp mắt huyền mở to, vương vấn bao nỗi buồn. Nước da trắng mịn. Tay thon thả hồng hào. Hai hàm răng trắng sáng. Khi nào cười thì nhắm tít hai mắt lại, rất đáng yêu.
Sau bốn tháng học trường Mầm non, bé Hà đã biết hát, biết làm một số trò chơi. Bé rất ngoan. Sang nhà em chơi, gặp mẹ em, bé vòng tay, cúi đầu, nhộ nhẹ nói: “Cháu chào bác”. Được mẹ em cho quà, bé Hà chạy đếm ôm chầm lấy, cảm ơn rối rít. Có hôm em đi học về, bé Hà đứng đón ớ đầu ngõ, mừng rỡ reo lên: “Em chào chị Hằng! Em chào chị Hằng!”. Bé đòi đội mũ. Bé ôm lấy cặp sách của em. Được em vuốt tóc, bé ôm chật lấy em, thì thầm vào tai em: “Chị Hằng ơi, em yêu chị lắm!”.
Ngô Thị Kim Hằng, 2C
Trường Tiểu học cổ Loa - Hà Nội
Bài làm 2
Bé Khánh Hoà
Bé Khánh Hoà học lớp 1A trường Lê Văn Tám. Mẹ Khánh Hoà là bác sĩ công tác tại bệnh viện Thanh Nhàn, bố là sĩ quan bộ đội Biên phòng Tây Bắc.
Khánh Hoà 7 tuổi, rất xinh đẹp. Tóc đen nhánh, mát bồ câu dịu hiền. Hai bàn tay búp măng trang nõn. Giọng nói dịu dàng, êm nhẹ. Bé thường mặc áo sơ mi hồng, váy xanh da trời.
Khánh Hoà học giỏi, đứng đầu lớp 1A về Tiếng Việt, Toán. Thi Vờ sạch chữ đẹp bé được giải Nhất khối lóp Một toàn trường. Bé còn học và sinh hoạt tại Đội Văn hoá nghệ thuật của quận. Hoà hát rất hay, múa rất đẹp.
Khánh Hoà rât lễ phép, chăm ngoan nên được các thầy cô giáo yêu quý, Bé chơi với bạn biết nhường nhịn và chan hoà nên được bạn bè thân mật gọi là “Công chúa hạt đậu”, một nhân vật đáng yêu trong truyện cổ An-đéc-xen.
Hoà khoe với tôi là mẹ sắp sinh em bé, đặt tên là “Thỏ Con” đấy!
Trần Thị Mỹ An, 2A
Trường Tiểu học Tô Hoàng - Hà Nội