Bài số 24: Kể và tả một người lao động chân tay mà em quen biết và quý mến

  • Bài số 24: Kể và tả một người lao động chân tay mà em quen biết và quý mến trang 1
Bài số 24
Kể và tả một người lao động chân tay mà em quen biết và quý mến.
Bài làtn
Chú Tòng thọ- cày
Chú Tòng, bố bạn Tùng là thợ cày. Tùng người đen, rất khỏe, đá bóng, đá cầu đều giỏi nên bọn con gái lớp em vẫn gọi Tùng là “quý tử của Võ Tòng đả hổ”.
Thời chống Mĩ, chú Tòng đi thanh niên xung phong. Cuối năm 1975, chú trở về quê, lấy vợ, làm ruộng, vui thú điền viên. Cô chú có ba người con đều học giỏi: anh Chiến học lớp Mười, chị Huệ học lớp Sáu và bạn Tùng học lớp 2B cùng em.
Chú Tòng 45 tuổi, rất khỏe. Chú cao to như một lực sĩ, nặng trên 60 ki-lô-gam. Trán chú dô, mắt sâu, tóc rễ tre. Tiếng nói Ồm Ồm như lệnh vỡ. Lúc chú cởi trần, ngực căng ra như một vành cung, lưng đen nhẵn bóng.
Chú vui tính và lao động khỏe. Hầu như suốt mùa vụ, cùng với con trâu đực, chú cày bừa 6 sào ruộng nhà, rồi đổi công hoặc làm thuê. Ai cần là chú giúp. Ai thuê là chú làm. Có hôm chú vừa cười vừa nói với bố mẹ em: “Hễ đặt lưng xuống giường là tôi đánh một một giấc đến gà gáy sáng. Còn ăn thì nồi bảy quăng ra, nồi ba quăng vào...”. Chú sống mộc mạc, thích uống nước chè vối.
Chú làm hai con diều giấy, một con chú cho em, một con chú cho Tùng. Chú bảo cột diều vào cọc rào ở góc sân cho diều bay mà chơi cho vui.
Bố mẹ em quý chú lắm. Em cũng yêu quý chú như yêu mến bạn Tùng.
Hoàng Ngọc Thảo, 2B
Trường Tiểu học Yên Dũng - Bắc Giang