Đề 14: Em hãy tả hình dáng và hoạt động của con mèo nhà em (hoặc con mèo em thường thấy)

  • Đề 14: Em hãy tả hình dáng và hoạt động của con mèo nhà em (hoặc con mèo em thường thấy) trang 1
  • Đề 14: Em hãy tả hình dáng và hoạt động của con mèo nhà em (hoặc con mèo em thường thấy) trang 2
14: Em hãy tả hình dáng và hoạt động của con mèo nhà em (hoặc con mèo em thường thấy).
"Meo...! Meo...! Meo!". Đó là tiếng kêu nũng nịu của cô mèo Mi Mi nhà em, mồi khi thây em đi học về.
Mi Mi có thân hình mềm mại, bộ lông với ba màu: trắng, vàng, lấm tâm đen. Đó cũng là chiếc áo ấm che chỏ’ cho Mi Mi những khi trời lạnh.
Đầu Mi Mi tròn. Hai tai vểnh lên như luôn nghe ngóng. Đôi mắt của cô trong suốt như thủy tinh có thể nhìn trong đêm tôi và thay đổi hình dạng tùy theo ánh sáng. Cái mũi nho nhỏ, phơn phớt hồng lúc nào cũng ươn ướt. Lơ thơ hai bên mép vài cọng ria trắng như cước. Miệng của Mi Mi bình thường trông rất dễ thương. Thế mà mỗi lần cô ta ngáp, những chiếc răng sắc và nhọn chìa ra thật dễ sợ! Đó là thứ vũ khí lợi hại cô dùng để bắt mồi và nhai thịt sông. Đặc biệt dưới chân cô là những móng vuốt sắc nhọn để cào, táp và vồ mồi. Cái đuôi trắng, mịn màng, luôn ngoe nguẩy lên xuống dịu dàng làm tăng thêm nét uyển chuyển cho Mi Mi. Mỗi lần Mi Mi bước đi, trông giống như một "tiểu thư đài các".
Nhớ lúc cô mới về, cứ nép vào thành ghế, nét mặt lộ vẻ sợ sệt, mắt tròn xoe, nhìn em xa lạ... Rồi dần dần, Mi Mi quen tất cả mọi người trong nhà, nhưng cô quấn quýt bên em nhiều nhất. Mỗi bữa ăn, em là người dọn bữa cho cỏ ta. Trừ những lúc quá đói, còn bình thường cô chi đung xa nhìn đĩa cơm, đợi em mời mới rón rén bước toi. Cô ăn nhơ nhẹ, khoan thai, ăn dần từng miếng từ ngoài vào trong. Chao ôi! Thê mà khi bắt được con chuột, cô vật lên vật xuống, vờn cho đến khi con mồi nằm chết mềm oặt mới thôi. Lúc đó trông Mi Mi sao mà dừ dằn thế!
Mi Mi cùa em rất thích chơi quả bóng nhó. Mỗi khi em ném quả bóng cho cô, cô chạy lại và vờn bóng rất khéo. Thoắt cái, cô đã ở trên ghế. Rồi thoắt cái, cô đã ở trong gầm bàn. Nhìn cô chạy nhảy ■ Những bài văn mẫu 5 LÃí 123 thật nhịp nhàng, uyển chuyển giống như một diễn viên xiếc nhào lộn. Mỗi trưa, Mi Mi hay nằm úp người sưởi nắng bên cửa số đợi em đi học về. Nhìn thấy em từ xa, đôi mắt xanh trong của Mi Mi ánh lên, cái miệng xinh xinh chìa ra kêu "meo... meo!".
Mi Mi dễ thương, không bao giờ ăn vụng và có tài bắt chuột nên gia đình em ai cũng thương Mi Mi. Từ ngày có Mi Mi, bọn chuột hay phá phách trước kia phải im re rồi dần dần "chuồn" đi nơi khác, không dám ló mặt trong nhà em nữa.
Em coi Mi Mi như một người bạn thân. Những lúc vui buồn em đều "tâm sự" với cô. Mi Mi như cũng hiểu nỗi lòng của em. Nó dụi đầu vào người em chia sẻ. Vì vậy em rất yêu quí Mi Mi.
Nguyễn Thị Minh Ngọc
(Trường Tiểu học Dạ Trạch, Khoái Châu, Hưng Yên)