Em đã đọc truyện “Thỏ và Sóc”. Em hãy đặt mình vào vai Thỏ kể lại cuộc thi hái quả trong rừng gặp nạn, đồng thời nêu cảm nghĩ của Thỏ (em) khi được Sóc, Chích Chòe và bác Voi cứu giúp

  • Em đã đọc truyện “Thỏ và Sóc”. Em hãy đặt mình vào vai Thỏ kể lại cuộc thi hái quả trong rừng gặp nạn, đồng thời nêu cảm nghĩ của Thỏ (em) khi được Sóc, Chích Chòe và bác Voi cứu giúp trang 1
  • Em đã đọc truyện “Thỏ và Sóc”. Em hãy đặt mình vào vai Thỏ kể lại cuộc thi hái quả trong rừng gặp nạn, đồng thời nêu cảm nghĩ của Thỏ (em) khi được Sóc, Chích Chòe và bác Voi cứu giúp trang 2
Đề: Em đã đọc truyện ‘‘Thỏ và Sóc”. Em hãy đặt mình vào vai Thỏ kể lại cuộc thi hái quả trong rừng gặp nạn, đồng thời nêu cảm nghĩ của Thỏ (em) khi được Sóc, Chích Chòe và bác Voi cứu giúp.
BÀI THAM KHẢO
Tôi và Sóc là đôi bạn thân thiết. Một hôm, trời nắng đẹp, chúng tôi rủ nhau vào rừng cây hái quả, tôi chẳng may bị nạn. Neu không có những người bạn thì có lẽ tôi cũng chẳng còn.
Hôm ấy, khu rừng thơm phức hương quả chín. Tôi thật sung sướng rồi đưa mắt nhìn lên những cành trĩu quả. Bỗng tôi thấy một chùm quả chín mọng trên cành cây cao vút. Tôi bảo Sóc:
Ôi, chùm quả vàng kia bạn Sóc à! Ngon quá! Mình phải hái cho bằng được. Sóc vội ngăn:
Cậu đừng hái, nguy hiểm lắm!
Nhưng tôi có chịu nghe lời Sóc đâu. Tôi men ra cành cây, cố với cho bằng được chùm quả đằng xa. Thế là tôi ngã nhào. Sóc ở cành dưới nhanh nhẹn túm được cổ áo tôi. Thế là tôi kéo Sóc ngã theo. Rất may, tay Sóc với được cành cây nhỏ nên cả hai bị treo lơ lửng trên cao, phía dưới là khe núi đầy đá nhọn. Cành cây lúc ấy đã cong lại. Tình thế nguy hiếm lắm. Chích Chòe đang đi bắt sâu thấy vậy hoảng hốt kêu lên:
Cành cây sắp gãy rồi kìa!
Sóc vẫn cố giữ chặt áo tôi. Cành cây gập hẳn lại và kêu răng rắc. Chích Chòe cuống quýt bảo Sóc:
Cậu buông Thỏ ra, nếu không cậu sẽ bị rơi xuống đá nhọn.
Tớ không bỏ Thỏ được, Thở là bạn của tớ cơ mà - Sóc trả lời. Thấy Sóc vì tôi mà bất chấp nguy hiểm đến tính mạng tôi thật cảm động. Thế là tôi òa lên khóc và bảo Sóc.
Cậu bỏ tớ ra! Neu không cậu cũng bị rơi theo đấy. Đe một mình tớ bị nạn thôi, nghe không?
Sóc cương quyết:
Không được. Tớ không thể bỏ cậu.
Chích Chòe vội vã bay đi kêu cứu khắp cả khu rừng. Bác Voi đang cần mẫn làm việc gần đấy nghe tiếng kêu vội chạy tới. Bác rướn mình đưa chiếc vòi dài của bác ra đỡ được cả tôi và Sóc xuống đất an toàn, bác trầm trồ khen Chích Chòe và Sóc đã biết giúp đỡ bạn trong lúc khó khăn, hoạn nạn. Bác khen chúng tôi có tình bạn cao đẹp.
Chuyện xảy ra rồi tôi mới tỉnh ngộ. Neu tôi nghe lời Sóc thì đâu đến nồi làm mọi người lo lắng đến thế. Suýt nữa tôi đã bỏ mạng và Sóc cũng thiệt mạng vì tôi. Tôi cảm thấy thương Sóc, Chích Chòe và bác Voi vô cùng.