Trong quá trình vươn lên học giỏi, một ước mơ đẹp đã đến với em: Em mong ước trở thành người làm công việc gì đó đóng góp xứng đáng vào công cuộc xây dựng và bảo vệ Tổ Quốc. Hãy viết một lá thư cho một người bạn thân kể lại việc hình thành ước mơ và nói rõ em sẽ làm gì để thực hiện ước mơ đó

  • Trong quá trình vươn lên học giỏi, một ước mơ đẹp đã đến với em: Em mong ước trở thành người làm công việc gì đó đóng góp xứng đáng vào công cuộc xây dựng và bảo vệ Tổ Quốc. Hãy viết một lá thư cho một người bạn thân kể lại việc hình thành ước mơ và nói rõ em sẽ làm gì để thực hiện ước mơ đó trang 1
  • Trong quá trình vươn lên học giỏi, một ước mơ đẹp đã đến với em: Em mong ước trở thành người làm công việc gì đó đóng góp xứng đáng vào công cuộc xây dựng và bảo vệ Tổ Quốc. Hãy viết một lá thư cho một người bạn thân kể lại việc hình thành ước mơ và nói rõ em sẽ làm gì để thực hiện ước mơ đó trang 2
Đề: Trong quá trình vươn lên học giỏi, một ước mơ đẹp đã đến vơi em: Em mong ước trơ thành người làm công việc gì đó đóng góp xứng đáng vào công cuộc xây dựng và bảo vệ Tổ quốc. Hãy viết một lá thư cho một ngươi bạn thân kể lại việc hình thành ước mơ đó và noi rõ em sẽ làm gì để thực hiện ước mơ đó.
Bài làm
... ngày ... thảng ... năm ...
Lan thân mến!
Lan ạ! Từ ngày hai chúng mình xa nhau đến nay thấm thoắt đã hai năm rồi nhỉ! Xa Loan, mình nhớ Loan lắm! Nhớ những buổi chiều khi hoàng hôn ngả bóng, khi chúng mình ngồi trên lung trâu. Rồi những đêm trăng sáng, Lan cùng mình sánh vai nhau dạo chơi trên bờ sông. Ỏi! Neu mà nhớ lại những ngày xưa thì biết bao nhiêu kỉ niệm. Hôm nay mình viết thư đế hỏi thăm sức khỏe của Lan. Và cũng với bức thư này mình muôn kê cho Lan nghe việc hình thành ước mơ trở thành cô giáo của mình, Lan bằng lòng chứ?
Lan thân men! Những ngày mình ngồi trên lóp nghe cô giáo giảng bài, mình thấy yêu cô giáo lạ lùng. Cô đọc bài, giọng cô đọc nghe êm như ru, mình rât thích được làm nghê dạy học như cô giáo. Bắt đâu từ những ngày hôm ây, mình tập trung những đứa trẻ trong xóm lại đê mình giả làm cô giáo và đọc bài cho chúng nghe. Mình đọc rất mạch lạc và đánh vần từng chữ. Lan biết không! Mình cũng lẩy phấn viết lên bảng rồi gọi tên “Em Hoa lên đọc bài!”. Đứa trẻ ngô nghê đứng nghiêm trang. Hoa đọc ngượng nghịu nghe chả ra tiếng. Mặc dù vậy mà mình vẫn yêu quỷ chúng nó vô cùng.
Mình ngon ngọt dồ từng đứa một đê chúng khởi bỏ về. Mình phát cho mồi dứa một viên phân rồi dạy chúng viêt. Chúng chỉ vẽ ngoằn ngoèo ra đất, chang có đứa nào viết được một chữ. Rồi mình kiếm cho mỗi đứa một tờ bìa đê chúng làm bảng. Mỗi lần mình kiểm tra, chúng lại lần lượt đưa bảng ra chấm điếm. Không có đứa trẻ nào viết thành chữ nhưng mình vẫn cho diêm khích lệ. Mình cũng không quên lấy bút mực cho vào tấm bảng mấy lời phê. Có hiêu gì dâu nhưng bọn chúng vẫn cứ khoe với nhau rối rít Lan ạ!
Có những buổi mình đang dạy thì mẹ mình về. Eo ôi! Mình xấu hố quá đi được. Mình vội vàng thu dọn mọi thứ rồi chạy bén vào nhà. Nhưng rôi mẹ mình cùng biêt, mẹ bảo: “Mới có học lóp bốn mà đòi làm cô giáo”. Mình thẹn thùng đỏ cả mặt.
Rồi có một lần đang hí hoáy viết lên bảng thì cái Minh bạn cùng học của mình vào chơi. Đen nước đó thì mình còn biết chạy đường nào. Nó vừa cười vừa nhìn mình và nói: “Tuyết ơi, mai mình đến phụ dạy cùng bạn nhé!”
Mình cười vì biết nó chỉ trêu mình thôi. Thật sự là lúc đó mình cũng cảm thấy xấu hổ vô cùng và cũng từng nghĩ hay là thôi đừng dạy nữa. Tuy nghĩ thế, nhưng có cái gì đó cuốn hút mình dữ dội và cuối cùng mình cũng biết rằng mình không thế rời bỏ những đứa trẻ đó được. Mồi khi nhìn thấy mình là bọn trẻ lại kêu lên rối rít: “Chị Tuyết ơi! Chị đi đâu về đẩy!” Mình sung sướng nhìn những đứa có gương mặt bụ bẫm, có hai dải đuôi sam ngắn ngủn. Chúng mới thật đáng yêu làm sao!
Lan thân mến! Mình chưa thành cô giáo mà giống như là đã trở thành cô giáo rôi vậy. Tôi đên, khi học bài xong, mình lây cuốn vở ra chuân bị bài, mình đọc câu hỏi trong sách giáo khoa và trả lời từng câu hỏi. Tưởng chừng như mình đang soạn bài hệt một cô giáo thực thụ. Có khi mình còn viết mẫu vào vở cho từng đứa những chữ với nét thanh, nét đậm hiện trên từng trang giây lấm láp. Mình nghĩ ngày mai sẽ trao những trang giấy này cho từng đứa. Lúc ấy chắc chúng nó mừng lắm. Chúng nó sẽ lại yêu quý mình hơn. Chúng nó sẽ chăm chỉ học và quấn quýt bên mình.
Lan thân men! Ke thế chắc Lan cũng nhận ra được việc mà mình đang làm rồi chứ. Ngày đêm mình mong muốn những đứa trẻ do mình dạy nó sẽ học thật giỏi. Ngày mai chúng sẽ trở thành nhà văn, nhà thơ, là những người thật có ích cho đât nước.
Thôi thư mình viết cho Lan đã khá dài, thư sau minh sẽ viêt dài hơn. Mình chúc Lan mạnh khỏe học tập tôt.
Bạn của Lan
Mai Tuyết
Phạm Thị Thanh