Kể lại câu chuyện “Chàng trai làng Phù ủng” bằng lời kể của em hoặc của một nhân vật trong truyện

  • Kể lại câu chuyện “Chàng trai làng Phù ủng” bằng lời kể của em hoặc của một nhân vật trong truyện trang 1
  • Kể lại câu chuyện “Chàng trai làng Phù ủng” bằng lời kể của em hoặc của một nhân vật trong truyện trang 2
ĐỂ: Kể lại câu chuyện “Chàng trai làng Phù ủng” bằng lời kể của em hoặc của một nhân vật trong truyện.
ỉàm J
Phạm Ngũ Lão là một tướng giỏi thời nhà Trần. Ông đã lập được nhiều chiến công hiển hách trong ba lần chông quân xâm lược Nguyên - Mông. Câu chuyện kế’ về Phạm Ngũ Lão - chàng trai làng Phù Ung - như sau:
Một buôi sáng, bên vệ đường làng Phù Ưng có một chàng trai đội nắng ngồi đan sọt. Chàng mải miết với công việc của mình. Những giọt mồ hôi lấm tấm đọng trên khuôn mặt trẻ trung, tuấn tú. Thỉnh thoảng, chàng ngừng tay, đăm chiêu suy nghĩ rồi lại cúi xuống đan thoăn thoắt.
Giữa lúc ấy, đoàn quân đưa kiệu Trần Hưng Đạo đi ngang qua làng. Lối hẹp, quân đông, võng xe chật đường, loa phát thanh rộn rịp. Vậy mà chàng trai vẫn ngồi điềm nhiên, mải mê đan sọt. Quân mở đường giận quá bèn lấy giáo đâm vào đùi, máu chảy nhưng chàng trai vẫn không ngẩn mặt.
Kiệu Hưng Đạo Vương đến gần. Lúc ấy, chàng trai mới sực tỉnh và vội đứng dậy vái chào. Hưng Đạo Vương hỏi:
Đùi bị đâm chảy máu thế kia, ngươi không biết sao?
Chàng trai đáp:
Tôi đang mải nghĩ mấy câu trong sách Binh thư nên không đế ý, xin Đại vương xá cho.
Trần Hưng Đạo hỏi tên, chàng trai xưng là Phạm Ngũ Lão. Hỏi đến chiến thuật dùng binh, chàng trả lời rất trôi chảy. Hưng Đạo Vương tỏ lòng mến trọng, đưa theo về kinh đô. Sau đó, Phạm Ngũ Lão cầm quân đánh giặc và lập được nhiều chiến công lớn.
NHỮNG BÀI VÃN MÂU 3	co
■Jp)àì ỉàm 2
Tôi là Phạm Ngũ Lão - một dũng tướng đời nhà Trần. Chuyện xảy ra đốì với tôi khá lâu nhưng tôi không thế nào quên được.
Sáng hôm ấy, tại làng Phù Ung, tôi đang ngôi đan sọt bên vệ đường. Vì mải tập trung cao độ vào việc làm và nghĩ đến việc giết giặc cứu nước nên không đế ý gì đến xung quanh mình.
Giữa lúc ấy, đoàn quân đưa kiệu Trần Hưng Đạo đi qua làng. Lối hẹp, quân đông, loa phát thanh rầm rộ nhưng tôi không nghe thấy gì. Tôi vẫn điềm nhiên ngồi đan sọt. Tức giận, một người lính trong đội quân mở đường dùng giáo nhọn đâm vào đùi tôi nhưng tôi cũng chẳng hay.
Kiệu Hưng Đạo Vương đến gần. Tôi bỗng sực tỉnh nên liền đứng dậy vái chào. Hưng Đạo Vương hói tôi:
- Đùi bị đâm chảy máu thế kia, nhà ngươi không biết sao?
Lúc đó tôi mới thấy đùi mình bị giáo đâm thủng. Tôi thưa rằng: “Vì mải nghĩ mấy câu trong sách Binh thư nên không hay biết có kiệu của Đại vương đi qua”.
Hưng Đạo hỏi tôi về phép dùng binh, tôi trả lời trôi chảy. Thế là tôi được lệnh cho về kinh đô. về sau, tôi nhận trọng trách cầm quân đánh giặc. Tôi và các chiến hữu đã lập được nhiều chiến công lớn.