Kể lại câu chuyện “Nắng phương Nam” bằng lời kể của em

  • Kể lại câu chuyện “Nắng phương Nam” bằng lời kể của em trang 1
  • Kể lại câu chuyện “Nắng phương Nam” bằng lời kể của em trang 2
ĐỀ: Kể lại câu chuyện “Nắng phương Nam” bằng lời kể của em.
ỈÌÌÌH
Hôm ấy là ngày hai mươi tám Tết. Chợ hoa trên đường Nguyễn Huệ đông nghịt người. Uyên cùng các bạn đi giữa chợ hoa như đi trong vườn cố tích. Đang ríu rít trò chuyện, cả nhóm bỗng sững lại bởi tiếng gọi:
Này, sắp nhỏ kia, đi đâu vậy?
Quay lại, nhìn thấy Phương, Uyên đáp:
Tụi mình đi lòng vòng tìm chút gì để kịp gửi ra Hà Nội cho Vân. Phương hỏi tiếp:
Có phải Vân hát dân ca ở trại hè Nha Trang không? Uyên trả lời:
Phải đó. Mấy đứa mới nhận được thư của Vân sáng nay.
Tết ngoài đó chắc là vui lắm? — Phương hỏi.
Vui nhưng mà lạnh dễ sợ luôn. Đây nè, mình đọc một đoạn thư của Vân nhé! - Vừa nói, Uyên vừa rút trong túi ra một bức thư rồi đọc:
“Hà Nội đang rạo rực trong những ngày giáp Tết. Trời cuối đông lạnh buốt. Những dòng suối hoa trôi dưới bầu trời xám dục và làn mưa bụi trắng xóa...”
Cả bọn thừa nhận thư viết rất hay. Huệ liền nói:
Ước gì chúng mình gửi cho Vân được ít nắng phương Nam nhỉ! Không ngờ' điều ước của Huệ lại gợi ra một sáng kiến.
Phương vui mừng reo lên:
Mình nghĩ ra rồi!
Cả bọn trẻ nhao nhao:
Gì vậy? Gì vậy?
Phương chúm chím cười và nói:
Chúng mình sẽ tặng Vân một món quà mà ngoài Bắc không có.
Món quà gì vậy? - Cả bọn xoắn xuýt hỏi.
Một cành mai!
Một cành mai? Tất cả ngạc nhiên rồi cùng kêu to:
Đúng! Một cành mai chở nắng phương Nam.
Cả bọn phấn chấn quay lại đầu đường Nguyễn Huệ, nơi có một rừng mai vàng thắm đang rung rinh dưới ánh nắng phương Nam.