Kể lại câu chuyện “Người con của Tây Nguyên” bằng lời của một nhân vật trong truyện

  • Kể lại câu chuyện “Người con của Tây Nguyên” bằng lời của một nhân vật trong truyện trang 1
  • Kể lại câu chuyện “Người con của Tây Nguyên” bằng lời của một nhân vật trong truyện trang 2
ĐỂ: Kể lại câu chuyện “Nguòi con của Tây Nguyên”
bằng lời của một nhân vật trong truyện.
ỈỈÌÌH
Tôi là Núp - một tôn gọi rất thân thương với dân làng Kông Hoa. Tôi đã cùng làng Kông Hoa đồng tâm hiệp lực đánh đuổi giặc Pháp, giành lại độc lập tự do.
Tháng ba năm ấy, có giây trên tỉnh mời tôi đi dự Đại hội thi đua. Tôi rất vinh dự và sung sướng nhưng tôi vẫn muôn anh Thế đi dự cuộc Đại hội thi đua đầy ý nghĩa đó. Tôi đã nói với anh Thế bằng tấm lòng chân thành của mình:
Nên đế Bok Pa đi. Bok kế được nhiều việc hơn tôi.
Anh Thế cười rồi nói:
Không, tỉnh kêu anh đi đấy. Đi đê học tập mà.
Thê là tôi đi dự Đại hội. Khi về là lúc Pháp càn quét lớn. Ban ngày, tôi chỉ huy đánh giặc, ban đêm thì kể chuyện Đại hội cho cả làng nghe. Lũ làng ngồi vây quanh tôi. Trên bầu trời cao vợi, ông sao Rua mọc lên sáng rực như một chùm hạt ngọc. Tôi siết chặt tay súng và nói với dân làng:
Đất nước mình bây giờ mạnh hung rồi. Người Kinh, người Thượng, con gái, con trai, người già, người trẻ đoàn kết đánh giặc, làm rẫy giỏi lắm.
Tôi rất tự hào về đất nước, tự hào về dân làng, ơ Đại hội, tôi cũng lên kế chuyên làng Kông Hoa. Nghe tôi kể xong, nhiều người chạy lên đặt tôi trên vai, công kênh đi khắp nhà, mừng vô kể. Đồng chí cán bộ ở tỉnh nói rằng:
Pháp đánh một trăm năm cũng không thắng nổi đồng chí Núp và làng Kông Hoa đâu!
Nghe tôi kể chuyện ỏ’ Đại hội như thế, lũ làng vui quá, đứng hết dậy nói:
Đúng đấy! Đúng đấy!
Tôi đã mở những thứ Đại hội tặng cho tôi để mọi người xem. Đó là một ảnh Bok Hồ vác cuốc đi làm rẫy, một bộ quần áo bằng lụa của Bok Hồ, một cây cờ có thêu chữ, một huân chương cho cả làng, một huân chương cho Núp.
Lũ làng Kông Hoa chúng tôi đi rửa tay thật sạch rồi cầm lên từng thứ, coi đi, coi lại, coi đến mãi nửa đêm.