Kể lại câu chuyện “Nắng phương Nam” theo lời kể của em

  • Kể lại câu chuyện “Nắng phương Nam” theo lời kể của em trang 1
  • Kể lại câu chuyện “Nắng phương Nam” theo lời kể của em trang 2
ĐỀ: Kể lại câu chuyện “Nắng phương Nam” theo lòi kể của em.	I
•Thìi ỉiìii)
Cả bọn chúng tở vui lổm vì mới nhận được thư Vân từ Hà Nội gửi vào. Sáng nay, Uyên cùng bọn tớ đi dạo chơi chợ hoa trên đường Nguyền Huệ. Cả bọn đi giữa rừng hoa như đi trong mơ. Đang ríu rít chuyện trò, cả bọn bỗng sững lại khi nghe tiếng gọi từ phía sau:
Nè, bọn nhó kia, đi đâu vậy?
Tương ai. té ra là nhó Phương, bạn thân cùng lớp. Nghe Uyên nói đang đi lòng vòng tìm mua chút gì đế kịp gửi ra Hà Nội cho Vân, thì Phương liền hỏi:
Có phải Vân hát dân ca ở trại hè Nha Trang không?
Phải đó. Thư Vân mới gửi vào sáng nay.
Tết Hà Nội chắc vui lám!
Vui nhưng mà lạnh dề sợ luôn. Rồi Uyên rút bức thư trong ngăn túi vài mang theo đọc cho Phương nghe: ‘77Ờ Nội đang rạo rực trong những ngày giáp Tết. Trời cuối đông lạnh buốt. Những dòng suôi hoa cuốn cuộn trôi dưới bầu trời xám dục và làn mưa bụi trắng xoá...”. Cả bọn ngẩn người ra lắng nghe. Bỗng cái Huệ nói:
Ước gì chúng mình gửi cho Vân được ít nắng phương Nam nhỉ? Phương liền reo lên:
Mình đã nghĩ ra rồi!
Cả bọn chúng tớ nhao nhao hỏi dồn:
Chi vậy? Nói nghe thử nào?
Phương chỉ tủm tỉm cười, sau đó ghé vào tai Uyên nói thầm. Cả bọn xoắn xuýt hỏi. Cả Phương và Uyên cùng thốt lên:
Một cành mai! Một cành mai!
Tất cả cùng reo lên: "Đúng! Một cành mai chở nắng phương Nam”.
Cả bọn quay ngay trở lại đường Nguyễn Huệ, Uyên và Phương dẫn đầu hớn hở đi tìm một cành mai xinh tươi nhất, rực rỡ nhất. Chúng tó' đi giữa một rừng mai vàng rực đang rung rinh dưới nắng, lòng rộn lên niềm vui sướng kì lạ...
Nguyễn Thị Diệu Hoa - Hà Nội