Kể về một người thân đã quan tâm đến em nhất

  • Kể về một người thân đã quan tâm đến em nhất trang 1
  • Kể về một người thân đã quan tâm đến em nhất trang 2
ĐỂ: Kể về một người thân đã quan tâm đến em nhất.
j/iiii iiìmi J
Trong gia đình em, ông là người thâm trầm nhưng quan tâm đến em nhiều nhất. Ông em là người mà cả gia đình em đều yêu kính.
Ông có vóc người tầm thước, làng da hồng hào nên trông ông có vẻ khoẻ mạnh. Ông thường mặc những bộ bà ba, đẹp nhất là bộ màu xanh ngọc. Tóc ông đã bạc phơ, có những sợi trắng như tơ. Mái tóc bạc ấy làm tôn thêm khuôn mặt hiền từ của ông, trông ông như một ông tiên nhân đức.
Giọng nói của ông em rất đặc biệt, nghe như tiếng chuông đồng. Nó khắc sâu vào tâm hồn em dễ dàng như những lời ru, lời ca ấm áp. Khi ông em mỉm cười, đôi mắt ánh lên những tia sáng tươi vui và tấm lòng bao dung, nhân ái.
Em sống bên ông từ thưở nhỏ, được ông chăm nom, dạy bảo. Bởi thế, ông trở thành người gần gũi nhát với em. ơ bên ông, cả gia đình em đều cảm thấy có được một sự yên bình, ấm áp. Ông đã truyền sức mạnh cho em để vững bước trên con đường đi tới.
Em thầm nghĩ: “Mình phải côz gắng học giỏi đế trở thành người có ích cho gia đình và xã hội”. Ý nghĩ của em cũng là điều ông em mong đợi mỗi ngày.
/ìiin 2
Âu ơ ... VÍ dầu cầu ván dóng dinh Cầu tre lắt lẻo gập ghềnh khó di Au ơ ... khó đi mẹ dắt con đi Con đi trường học mẹ đi trường đời.
Lời hát ru của mẹ ngày nào vẫn còn vang vọng trong trí nhớ của em. Mẹ là người gần gũi với em nhất.
Từ thuở bó, em đã nhận ra tâm lòng yêu thương bao la của mẹ. Mẹ lo cho em từng cái ăn, cái mặc. Khi em đến tuổi vào lớp Một, mẹ lo cho em mọi việc học hành. Em nhớ cái ngày đầu tiên đi học, mẹ lo lắng biết bao. Mẹ lo chuẩn bị cho em quần áo mới, sách vở, bút mực. Mẹ vui lắm khi em mang cặp sách đến trường, học tập những điều hay, điều mới. Và mẹ càng vui hơn khi em học hành tiến bộ. Những danh hiệu “Học sinh giỏi” của em sau mỗi kì học đã mang lại niềm vui giúp mẹ quên hết những vất vả, lo toan.
Oi! Lòng mẹ thật thiêng liêng. Tình cảm của mẹ dành cho em tựa nước biển Hồ lai láng và không bao giờ vơi cạn. Đúng như lời thơ mà mẹ đã thường hát ru em từ những ngày em còn thơ bé:
Con dù lớn vẫn là con của mẹ Đi hết dời lòng mẹ vẫn theo con.
Em biết mình phải làm gì đế đền đáp công ơn của mẹ đôi với em.