Bài số 13: Tả một em bé đang tập đi mà em biết

  • Bài số 13: Tả một em bé đang tập đi mà em biết trang 1
Bài SỐ 13
Tả một em bé đang tập đi mà em biết.
Bài làm
Bé Huệ 13 tháng tuổi, là con gái đầu lòng của cô Thái. Cô Thái là nhân viên đường sắt, công tác tại ga Hàng cỏ. Cô ờ cạnh nhà em. Chủ nhật nào, cô cũng đưa bé Huệ sang nhà em chơi.
Bé Huệ có đôi môi đỏ chót, má thơm mùi sữa. Đôi mắt đen láy rất đẹp. Mái tóc tơ mượt mà. Bé đi lẫm chẫm; đi được vài bước lại bò. Miệng bé bi bô suốt ngày. Bé có sáu cái răng trắng muốt, luôn nhoẻn miệng cười. Hỏi tên ai, bé cũng chỉ đúng người đó. Bé biết vòng tay, cúi đầu rất điệu rồi cất tiếng “ạ”. Bé biết giơ tay vẫy vẫy và nói: “bai bai”. Bé gọi “mẹ”, gọi “bố”, gọi “ông”, gọi “bà” rất rõ. Da bé rất trắng, không biết ai bày cho bé là người Pháp, nên mỗi lần được hỏi: “Bé Huệ người nước nào?”. Bé đều trả lời: “Pháp! Pháp”.
Nói xong, bé liền cười tít mắt rồi sà vào mẹ, vào cô, chỉ tay ra ngoài ngõ, cúi đầu nói: “Chơi! Chơi!”.
Lê Phước Hạnh, 5A
Trường Tiểu học Nguyễn Huệ
Quận Hoàn Kiếm - Hà Nội