Bài số 2: Tả một vật nuôi trong gia đình nhà nông mà em quý mến
Bài số 2 Tả một vật nuôi trong gia đình nhà nông mà em quý mến. Bài làm Con nghé hoa Trên bãi cỏ non ven đê có một đàn trâu hiền lành gặm cỏ. Những con trâu đen nhánh, béo tròn. Một vài con nghé lon ton trông thật ngộ. Em ngắm nhìn không chán mắt. Con nghé của nhà chị Tâm còn gọi là con nghé hoa là đáng yêu nhất. Nó mới chỉ được ba tháng tuổi. Trẻ em phải “chín tháng lò dò tập đi” nhưng chị Tâm nói con nghé nhà chị đẻ sáng hôm nay thì sáng hôm sau đã biết đi rồi. Nó to bằng con chó béc-giê, lông trắng mượt lưa thưa. Cái mõm bằng nắm tay đứa bé lên ba; hai cái lỗ mũi đen đen, tròn xinh đáo để. Hai cái tai như hai chiếc lá bạch đàn khum khum lúc nào cũng vểnh lên cùng cái đuôi cong nhún nhảy. Lông bụng trăng trắng óng ánh. Cái bụng nghé thon thon. Bốn cái chân rất xinh, nếu đi giày cao gót thì trông chẳng khác nào đôi chân của nghệ sĩ trượt băng mà em đã có lần nhìn thấy trên màn hình ti vi. Hai cái sừng của nó như hai cái núm điện nhú lên. Lúc nào nó cũng quẩn bên mình trâu mẹ. Nó chạy ra trước đầu trâu mẹ như ăn tranh mẹ vài ngọn cỏ non, rồi lại rúc đầu nhay vú mẹ. Nó nhởn nhơ hồn nhiên, ngây thơ hiền lành chẳng khác nào một em bé dễ thương. Chốc chốc trâu mẹ lại trìu mến liếm lông nghé con, như vuốt ve, như chải chuốt cho đứa con thơ yêu quý. Có lúc nghé con cong đuôi nhảy cỡn lên đi về cuối bãi xa ngắm bóng mình Trong nắng chiều vàng soi xuống dòng nước xanh của con mương nhỏ, như một thi sĩ mơ màng trong tiếng chuông chùa Và ngân buông. Trâu mẹ mải miết gặm cỏ non, bỗng ngước mắt kiếm tìm con, “ọ” lên mấy tiếng, rồi chậm rãi đi tới, lại “ọ” lên như một bà mẹ hiền cất tiếng gọi: “Con ơi!”. Nghé con cong đuôi vừa chạy vừa nhảy về phía ựâu mẹ, lại rúc đầu vào bầu vú mẹ. Trâu mẹ quay lại liếm lưng, liếm đầu, liếm cổ nghé con như người mẹ hiền đang nựng đứa con thơ yêu quý. Hai mẹ con đứng tách xa đàn trâu đang gặm cỏ. Trên cái thảm xanh của đồng cỏ dưới bóng vàng chiều xuân, trâu mẹ và nghé con cứ đứng vậy tận hưởng hạnh phúc cuộc đời. Có bức tranh nào về tình mẫu từ đẹp như thế! Cái Yen con chị Tâm đang học lớp Hai khoe với em là mẹ nó đang tháo những chiếc áo len cũ đan cho nghé con một chiếc áo trong mùa đông tới. Và chỉ sang năm thôi, trâu mẹ lại mang bầu; lúc nó lên học lớp Bốn thì gia đình nó sẽ có một đàn trâu ba con. Con nghé hoa hiền lắm, đáng yêu lắm. Mai kia, nó sẽ lớn lên, biết kéo cày, bừa giúp trâu mẹ. Nó sẽ lớn lên cùng tuổi thơ của em, của cái Yến. Trong báo tường Chim Hoạ Mi của lớp 5E, em có bài thơ về con nghé hoa như thế này: “Nghé ơi, ta bảo nghé này, Nghé ăn no cỏ mai ngày lớn lên. Đồng sâu dưới, đồng cạn trên, Nghé cày giúp mẹ, nghé nên thân người...”. Bọn thằng Lục, thằng Bé, cái Liễu, cái Thu... bảo là em “ăn cắp ca dao”. Thế mới ức, mới buồn cười chứ! Thầy Tuấn khen bài thơ có ý vị. Còn cả lớp thì tặng em danh hiệu “thi sĩ nghé hoa”. Nguyên Trán Toàn, 5B Bình Lục - Hà Nam