Bài số 4: Em hãy tả cảnh một đêm khuya thanh vắng ở nhà em, quê hương em

  • Bài số 4: Em hãy tả cảnh một đêm khuya thanh vắng ở nhà em, quê hương em trang 1
Bài số 4
Em hãy tả cảnh một đêm khuya thanh vắng ở nhà em, quê hương em.
Bài làm
Mẹ đi thăm bà ngoại đã ba hôm chưa về. Ngôi nhà của ba bố con như trống trải hơn bao giờ hết. Bố đã đi nằm lúc 9 giờ tối. Em Thu học xong bài đã đi ngủ. Gần 10 giờ, em mới tắt đèn đi nghỉ. Tiếng xe máy đi lại càng về đêm càng thưa vắng. Điện đã về quê ba năm nay, nhưng cảnh xóm làng về đêm vẫn êm đềm, thanh vắng, nhất là những đêm mùa thu.
Nửa đêm, em chợt tỉnh giấc. Có lẽ vì em nhớ mẹ. Cơn mưa thu về đêm nghe rì rầm... rì rầm... Khóm hoa quỳnh và cây trắc bách diệp nơi bờ tường như đang thì thầm với những giọt mưa. Khóm chuối xoè những bàn tay xanh màu cẩm thạch đón mưa; giọt mưa liên tiếp gõ vào tàu lá chuối tơ nghe rất rõ. Em cứ nằm thao thức trong màn lắng nghe dư âm mưa đêm nơi vườn quê. Mưa rơi, gió thổi làm lay động cành cam, cành quất. Âm thanh trầm đục, mơ hồ từ khóm lựu vọng đến. Em cảm thấy mấy trái lựu đang đung đưa trong màn đêm. Hương lựu, hương chanh, hương cam từ khu vườn dâng lên, toả ra như bao bọc lấy hồn em.
Tiếng đồng hồ báo thức nghe “tích... tícti' rất rõ. Tiếng chép miệng “chắc chắc” của vợ chồng con thạch sùng sau cánh tủ. Tiếng chó sủa xa xa. Em mơ màng... rồi ngủ tiếp lúc nào không biết.
Một đêm mưa thu.
Lại một đêm nữa mẹ vắng nhà.
Hoàng Mĩ Ánh, 5A
Phú Vang - Huế