Bài số 58: Tả con đường thân thuộc của tuổi thơ

  • Bài số 58: Tả con đường thân thuộc của tuổi thơ trang 1
Bài số 58
Ta con dường thân thuộc của tuồi tho’.
Bài doc tham khảo
Con đường mùa thu
Những ngày bão nối đã đi qua. Mùa thu lại trở về với vẻ đẹp nhẹ nhàng, thanh khiết vốn có của nó. Con đường sáng nay thay áo mới, tươi tắn ấm nóng trong sắc nắng xôn xao. Gọi gió về trên những cành cây xào xạc lá. gọi tiếng chim lảnh lót ngân vang và bước chân đến trường rộn ràng lẫn trong tiếng cười khúc khích. Vui quá! Mùa thu ơi!
Hơi gió lành lạnh se sẽ lướt qua đè lại cám giác mơn man trên da thịt. Con đưò'ng âm ướt khép mình co ro trong những ngày mưa bão giờ lộ ra nét e âp mêm mại khiên ai đó cũng ngỡ ngàng. Có cái gì là lạ, tươi mới, lòng người chợt xốn xang...
Đám cở bên vệ đường chỉ qua may ngày đã mướt xanh mơn mớn. Chứ giun đất mải miết với công việc, lẩn mình trong rừng ụ đất mềm tơi xốp. Đàn kiến loay hoay bên con cào cào đuối sức lả cánh trên rìa cỏ. Mấy cành cày cao bị mưa gió quật ngã rũ xuống loà xoà. Bầu tròi sáng nay trong vắt không còn màu u ám, mây đen kin kịt lúc nào cũng chực đố xuống bao tức giận.
Con đường mồi lúc một nhộn nhịp.
Người qua lại đông hơn, náo nức trước một ngày mới. Tiếng nói cưò'i và mọi âm thanh khác chen lẫn vào nhau lang lại trong ta như một khúc nhạc thân quen, rộn ràng mà tha thiết. Yêu quá, mùa thu ơi!
Nguyễn Thị Duyên
(Trích Những sắc thu vàng)