Bài số 95: Tả cảnh đẹp quê hương vào một buổi chiều mà em thích

  • Bài số 95: Tả cảnh đẹp quê hương vào một buổi chiều mà em thích trang 1
  • Bài số 95: Tả cảnh đẹp quê hương vào một buổi chiều mà em thích trang 2
Bài sô 95
Tá Ciỉnh (lẹp quê hưong vào một buối chiều
mù em thích.
Bài làm
Chiều thứ sáu một ngày tháng mười, trên đường đi học về, chúng em đứng lại trên cầu 0 Lý ngắm cánh. Em và bạn Lý, bạn Xuân, bạn Ngọc cùng ngồi xuống bãi có. Ba lô sách gối đầu, cả bốn đứa nằm ngứa trên bãi cỏ ven dê, vừa chuyện trỏ vừa ngắm bầu trời trong veo.
Chiều thu xanh vò'i vợi, bao la. Vài ba dải mây trắng, mây hồng mỏng như khăn tơ lơ lửng trôi trên bầu trời. Gió mát rượi như ru, như vuốt ve, như mơn man tâm hồn tuổi thơ. Chuồn chuồn, bươm bướm chao cánh bay lượn rối rít trên các ngọn cỏ may, trên chùm hoa dại màu vàng mơ, màu tím thầm. Chúng em ngắm mãi không chán.
Từ phía đồng trơ gốc rạ, tiếng sáo diều của lũ tre làng Am vi vu vắng lại. Căng mắt nhìn mãi, em mới thấy hai, ba cánh diều trang chí bàng bàn tay. Khói hun chuột, khói đốt rạ, đốt cở khô trên đồng Xa. đồng Vịt cuôn cuộn trăng mờ con đê và dòng sông què.
Mặt tròi tà tà gác trên đinh núi Chè. Chim từng đàn, từng đàn nối đuôi nhau bay về cánh rừng mờ xanh. Tiếng chuông chùa Htrơng ngân nga trong không trung. Bỗng Ngọc nói to như ra lệnh: “Ve thôi! Các bạn ơi!”. Cả bọn cùng dứng dậy.
Khoác túi sách lên vai, em còn bàng khuâng ngăm đàn trâu, bò bên kia câu 0 Lý lững thững về thôn trong tiếng sáo mục đồng véo von.
Trời thu tím thầm mênh mông. Chúng em vừa đi vừa hát: “Chiều chiều lại nhớ chiểu chiều/Nhớ người đẫy gấm, khăn điều vắt vai”.
Hoàng Thu Phương, 3B
Trường Tiểu học Đại Lộc - Quảng Nam