Bài số 88: Tả cảnh một đêm mưa

  • Bài số 88: Tả cảnh một đêm mưa trang 1
  • Bài số 88: Tả cảnh một đêm mưa trang 2
Bài số 88
Tả cánh một đêm mưa.
Bài làm
Mua thu
Đã may đêm liền có mưa - mưa thu. Mưa ngâu, rồi mưa rươi... thánh thót rơi. Tôi chợt tỉnh giấc, nằm lắng nghe tiếng mưa thu.
Cửa sổ hướng ra vườn đã được ngăn bàng lưỡi thép để chẳn muồi. Mùi hoa ngâu, hoa dạ lan hương vần len qua lưới thép, bay vào năm gian nhà, len vào chăn gối đêm khuya. Tôi lắng tai nghe tiếng mưa gió. Tiếng rì rầm, rì rầm. Tiếng lao xao, lao xao. Nghe mơ hồ, thì thầm. Cành bưởi, cành cam, ngọn xoan, hàng râm bụt... thì thào trong mưa gió. Ẽch nhái kêu râm ran ở bờ ao. Bồng tiếng của một con chim lạ “hét” lên ở góc vườn. Con chim lạc đàn hay con chim gặp nạn, tôi bâng khuâng tự hỏi.
Ánh trăng toả khắp sân nhà, lối ngõ, vườn cây. Trăng thu lung linh. Lá cây đẫm mưa thu trở nên long lanh. Qua cửa số, tòi ngắm nhìn ngọn cây nguyệt quế như trùm cái áo lụa mỡ gà. Mưa gió thế này, mấy chú ngựa trời vần chơi đùa ớ khóm nguyệt quế, giờ trú ở nơi đâu?
Gió. Mưa. Thì thầm. Lá cây lao xao. Tôi chìm dần vào giấc ngủ. Một đêm mưa thu êm đềm. Gà gáy te te gọi ông mặt trời thì mưa thu mới ngớt. Trò'i sáng dần...
Lê Quý Hai, 3B
Trường Tiểu học Quỳnh Lập - Quỳnh Lưu - Nghệ An