Bài số 52: Hãy tả cảnh một phiên chợ quê mà em biết

  • Bài số 52: Hãy tả cảnh một phiên chợ quê mà em biết trang 1
  • Bài số 52: Hãy tả cảnh một phiên chợ quê mà em biết trang 2
Bài sô' 52
Hãy tả cảnh một phiên chợ quê mà em biết.
Bài làm
Chợ Giá (Ninh Bình) họp một tháng 6 phiên vào các ngày: 4, 8, 14, 18, 24, 28 (Âm lịch). Khu đất họp chợ rộng trên 1.000 mét vuông, cao ráo; gần đấy có cái đình cổ, có nhiều cây xanh cổ thụ. Ban quản lí chợ có 5 người dọn vệ sinh, bảo vệ nên khu chợ khá sạch, trật tự và an toàn.
Chợ có ba khu chính: khu bán nông, thố sản; khu bán trâu bò; khu bán hàng tạp hoá, công nghệ phẩm. Chợ cũng có nhiều hàng quà, hàng ăn đặc sản.
Chợ họp từ sáng sớm đến xế chiều thì tan. Có hàng trăm, hàng nghìn người mua bán, đông vui, ồn ào, náo nhiệt.
Khu vực bán nông sản có đủ thứ: gạo nếp, dự, tám thơm... chất đầy trong các thúng. Cam, quýt đỏ chót, vàng tươi. Chuối bán cà buồng, trái to bằng bắp tay em bé bụ bẫm. Khoai lang, khoai vạc, củ từ, củ sắn bày la liệt ngồn ngộn trên đất. Gà, vịt, ngan, ngỗng, chó, mèo... muốn mua bao nhiêu cũng có. Rau xanh có nhiều loại: bắp cải tròn to, su hào, súp-lơ xanh rờn, ngọt ngào. Toàn là rau tươi, rau sạch.
Khu bán trâu bò, người và gia súc đứng lố nhố. Có những con nghé, con bê ngơ ngác, hiền lành. Có cảnh người mua bắt trâu, bò há mõm để xem răng. Mấy chú ngựa gõ móng lộp cộp, chốc chốc lại cất tiếng hí.
Khu bán tạp hoá, bán hàng công nghệ phẩm nhiều nhất là chăn màn, áo quần và đồ chơi trẻ con.
Tôi theo mẹ đi dạo khắp chợ, thấy được nhiều điều ấn tượng. Hàng nông phẩm, hàng quà là phong phú nhất. Mẹ mua 3 con gà to, béo mà chỉ hết hơn 200.000 đồng. Quán thịt cầy bảy món, quán lòng lợn tiết canh, quán phở... là ồn ào nhất, nhộn nhịp nhất.
Trên đường về nhà bà ngoại, mẹ nói: ‘"Hàng hoá bày bán trên chợ cho thấy nông thôn đổi mới nhiều, đời sống nông dân khấm khá lên. Người bán, kẻ mua rất thân thiện, chất phác. Chợ quê đông quá, vui quá, hàng hoá nhiều và rẻ.”.
Tục ngữ có câu: “£h một buổi chợ, học một rớ khôn”. (“Rớ” là cái rá, đan bằng tre, nứa). Càng nghĩ em càng thấy thấm thìa.
Trần Đức Bình, 5D
Trường Tiểu học Phương Liên - Hà Nội