Bài 13: Kể lại một truyện cổ mà em đã đọc và nhớ mãi: Kẻ đạo đức giả

  • Bài 13: Kể lại một truyện cổ mà em đã đọc và nhớ mãi: Kẻ đạo đức giả trang 1
  • Bài 13: Kể lại một truyện cổ mà em đã đọc và nhớ mãi: Kẻ đạo đức giả trang 2
Bài 13
Kể lại một truyện cổ mà em đã đọc và nhớ mãi.
Bài làm
Kẻ đạo đức giả
Ngày xưa, có người bắt được một con Rùa rất to, rất đẹp. Anh ta muốn giết Rùa để ăn thịt, nhưng lại sợ mang tiếng sát sinh.
Anh ta bèn nghĩ ra một kế: nấu một nồi nước sôi, gác lên miệng nồi một đoạn tre để làm cầu.
Khi nước trong nồi sôi lên sùng sục, anh ta nói với con Rùa:
- Sống, chết là có số. Mi hãy bò qua cái cầu tre này thì ta cho mi sống được
trở về với bầy đàn.
Biết được thâm ý của anh ta, Rùa gắng hết sức bò qua cái "cầu tre" bắc ngang nồi nước sôi một cách an toàn.
Anh ta lại nói với Rùa:
- Mi hãy bò lại một lần nữa. Sau đó, ta sẽ cho mi được hoàn toàn tự do!
Rùa đành phải bò qua "chiếc cầu" ấy một lần nữa.
Người đó rắp tâm đẩy Rùa vào nồi nước sôi. Hai tay anh ta múa lên, hoa lên. Không biết lóng ngóng thế nào mà tay anh ta lại nhúng vào nồi nước sôi, bị bỏng rất nặng. Rùa bò qua cái "cầu tre", nghiêng đầu nhìn anh ta khi nghe tiếng kêu "Ôi tròi ơi! Chết tôi rồi!".
Thật đáng đời cho kẻ đạo đức giả!
Lê Quỳnh Chi, 5B
Trường Tiều học Trung Văn - Hà Nội