Bài 37: Kể về một thần đồng vượt khó, hiếu học mà em biết: Khuông Hoành - cậu bé thông minh, hiểu học

  • Bài 37: Kể về một thần đồng vượt khó, hiếu học mà em biết: Khuông Hoành - cậu bé thông minh, hiểu học trang 1
  • Bài 37: Kể về một thần đồng vượt khó, hiếu học mà em biết: Khuông Hoành - cậu bé thông minh, hiểu học trang 2
Bài 37
Kể về một thần đồng vượt khó, hiếu học mà em biết.
Bài làm
Khuông Hoành ■ cậu bé thông minh, hiếu học
Vào thời Tây Hán, Trung Quốc (hơn hai nghìn năm về trước) có cậu bé tên là Khuông Hoành, rất thông minh và hiếu học.
Khuông Hoành có một trí nhớ tuyệt vời. Đọc đến đâu nhớ đến đó. Chỉ đọc qua, xem qua một lúc đã “ngốn” hết ba chương sách (Nhất quán tam chương). Học một biết mười (Văn nhất tri thập). Cậu bé ham đọc sách đến nỗi đọc sách quên cả ăn cả ngủ, đọc sách thâu đêm. Có thể ngồi đọc sách thâu canh dưới ánh trăng... Ai có sách là cậu mượn đọc.
Quanh vùng có một phú hộ, nhà chất đầy sách quý. Sách khắc trên gỗ (mộc bản). Sách ghi trên thẻ tre. Sách viết trên lụa, trên giấy. Một hôm Khuông Hoành tìm đến gặp ông Văn Bất Thức, chủ nhân của kho sách đó.
Năm ấy, Khuông Hoành mới lên mười tuổi. Gặp Văn Bất Thức cậu bé lễ phép xin được làm tiểu đồng để hầu hạ tiên sinh và xin được "đọc sách”.
Ngắm nhìn cậu bé thông minh có đôi mắt sáng như sao đứng trước mặt mình, Văn Bất Thức mỉm cười. Sau đó, Văn Bất Thức lấy một quyển sách quý đưa cho Khuông Hoành, nhẹ nhàng bảo:
Cháu hãy ngồi xuống đây! Hãy đọc cho ta nghe một chương...
Lễ phép cầm quyển sách lên đỏi tay cậu bé xin phép đọc. Loáng một cái đã đọc hết một chương. Gấp sách lại, Khuông Hoành cúi đầu nói:
Thưa tiên sinh, cháu có thể đọc lại chương sách vừa rồi để hầu tiên sinh. Cháu có thể nói rõ suy nghĩ của cháu về chương sách đó cho tiên sinh nghe...
Trang trọng đặt quyển sách lên án thư Khuông Hoành đọc vanh vách lại chương sách không sai, sót một chữ nào. Văn Bất Thức hỏi đến đâu cậu bé trả lời trôi chảy đến đó. Ông gật đầu, mỉm cười đi lên gác sách, lấy một cuốn sách khác đưa cho Khuông Hoành.
Mặt cậu bé sáng lên. Cậu bắt đầu đọc rồi đọc thuộc cho Văn Bất Thức nghe. Tiên sinh họ Văn hài lòng lắm. Ngài nhận cậu bé làm tiểu đồng, chăm sóc như con cháu. Chỉ trong vòng ba năm, Khuông Hoành đã đọc hết kho sách hàng ngàn cuốn của ân nhân mình.
Chưa đầy hai mươi tuổi, Khuông Hoành đã nổi tiếng là một danh sĩ học rộng, tài cao trong thiên hạ. về sau trở thành Tể tướng. Tuy quyền cao chức trọng, nhưng ông vẫn ham mê đọc sách, coi sách như thầy , quý sách như bạn. Ông luôn nhắc đến Văn Bất Thức với lòng biết ơn sâu sắc. Ông nói: Nhờ có Văn Bất Thức và kho sách của ngài, thì ta mới làm nên sự nghiệp như ngày nay. ơn tri ngộ ấy, ta không bao giờ quên!...
Nguyễn Phương Linh, 5B
Trường Tiểu học Kim Đổng - Hải Phòng