Bài 17: Đời cua cua máy, đời cáy cáy đào

  • Bài 17: Đời cua cua máy, đời cáy cáy đào trang 1
  • Bài 17: Đời cua cua máy, đời cáy cáy đào trang 2
Bài 17
Đời cua cua máy, đòi cáy cáy đào
Bài đoc tham khảo
Câu "Đời cua cua máy, đời cúy cúy đào" cỏ nghĩa là: việc của ai thì người ấy làm, sự nghiệp của ai thì người ấy lo; đừng nên lo gần lo xa cho kẻ khác. Mỗi người có một phận sự.
Sau đây là mẩu chuyện cổ nói về cua và cáy.
Cua với cáy vốn cùng họ nên ăn ở với nhau rất tử tế. Thời xa xưa ấy, chúng đi đâu cũng có nhau, cùng kiếm ăn nơi bến bờ rộng rãi.
Nhưng ít lâu sau, cua cậy mình to khỏe nên lấn át, bắt nạt cáy. Bao nhiêu mồi ngon, vật béo, cua vơ vét hết. Cáy gần hết đường sinh sống, bèn làm đơn kiện lên Trời, nhờ đèn Trời soi xét:
Con nay phận nhỏ sức hèn,
Bao nhiêu sông bến, cua liền chiếm đi!
Cho nên con phải tâu quỳ,
Đèn Trời soi xét xin thì biết CÌ1O.
Nhận được đơn của cáy, Trời sai thám tử đi tra. Biết rõ sự tình, Trời đòi cua lên Thiên đình:
Sao mày cậy thế hung hăng Tranh phần ủn cả, công bằng ở đâu?
Để cho nó phải kêu tao...
Trời gọi Phán quan đến, bảo ghi vào bản án:
Đèn trời sáng tỏ trăng sao
Cua kia ngược ngộ phải vào chốn sâu.
Còn cáy bãi đẹp bến câu
Hằng ngày chẳng phải lo sầu làm ăn.
Cua kia còn thói hung hăng
Thì lệnh sét đánh ắt rằng chẳng tha.
Thế là từ ngày ấy trở đi, phần của cua cua máy, phần của cáy cáy đào; cua rất sợ sấm sét, hễ nghe sấm sét thì rụt cổ lại, chân và càng run lên. Bởi vậy, khi ai bị cua cắp, người ta thường bảo: "Chờ có sấm sét thì nó mới chịu nlìả!".
Lê Phan Quỳnh
(Chuyện vui văn học gần xa)