Bài 24: Kể lại truyện cổ dân gian mà em đã được nghe kề hoặc đã đọc: Hòa thượng bủn xỉn

  • Bài 24: Kể lại truyện cổ dân gian mà em đã được nghe kề hoặc đã đọc: Hòa thượng bủn xỉn trang 1
  • Bài 24: Kể lại truyện cổ dân gian mà em đã được nghe kề hoặc đã đọc: Hòa thượng bủn xỉn trang 2
Bài 24
Kể lại một truyện cổ dân gian mà em đã được nghe kể hoặc đã đọc.
Bài làm
Hòa thượng bủn xỉn
Có một hòa thượng đến chợ mua một con lừa, ông ta nghĩ: “Nếu như mua một con Lừa trưởng thành thì giá sẽ rất đắt, còn nếu như ta mua một con Lừa con thì giá sẽ rất rẻ”. Nghĩ vậy, ông ta liền 'mua một con lừa mới sinh đem về.
Ông ta không những không chăm sóc lừa con mà còn bắt nó phải làm những công việc rất nặng nhọc. Khi lừa con một tuổi nó đã phải cõng chủ nhân đi khắp mọi nẻo đường núi gập ghềnh. Khi lừa lớn hom một chút chủ nhân bắt nó phải đeo trên lưng những đồ vật mà một con bò cũng không mang vác nổi.
Khi nó hai tuổi, chủ nhân bắt nó phải kéo đá từ sáng sớm tới tối mịt, hầu như không được nghỉ ngơi. Ngoài việc kéo cối xay ra còn phải kéo xe và làm những công việc nặng nhọc khác. Khi lừa hai tuổi rưỡi chủ nhân bắt nó đi cày, mọi người đều nói: “Những công việc nặng nhọc như vậy chỉ có hò và ngựa mới đủ sức làm thôi! Ông ta chỉ nuôi một con lừa con mù bát nó phải kiêm nhiều việc nặng nhọc như vậy sẽ có ngày bừa con chết mất!”.
Rồi một ngày kia quả nhiên lừa con kiệt sức mà chết. Hòa thượng lột da Lừa làm mặt trống. Ông ta đi đâu cũng mang trống đi theo, cứ đi một bước lại gõ một tiếng. Lúc rảnh rỗi vừa gõ vừa hát. Những người hàng xóm hỏi ông ta: “Con lừa đáng thương của ông đâu rồi?” Ông ta liền trả lời: “Chết rồi! Coi như nó tốt số mà chết sớm, chứ còn sống chịu sao nổi những cái gõ này”.
Nguyễn Quý Dương, 5A
Trường Tiểu học Đằng lâm - Sơn Tây - Hà Nội