Bài 21: Kể lại một vài kỉ niệm về người bạn của em

  • Bài 21: Kể lại một vài kỉ niệm về người bạn của em trang 1
  • Bài 21: Kể lại một vài kỉ niệm về người bạn của em trang 2
Bài 21
Kể lại một vài kỉ niệm về người bạn của em.
Bài làm
Đầu năm học lớp 4, tôi có một người bạn mới tên là Lê Công Phượng. Phượng quê ở Phủ Lý, học ở thành phố, mới về ở với bà ngoại ở xóm Đông xã tôi. ở cùng xóm lại học cùng lớp nên chúng tôi trở nên thân thiết.
Phượng to khỏe, cao hơn tôi một cái đầu. Nước da trắng. Mắt sáng. Chân tay mập mạp. Mặt vuông chữ điền. Chữ rất đẹp, đọc thơ, đọc văn rất diễn cảm. Cô giáo Huệ thường cho Phượng đọc trong giờ Tập đọc. Phượng giỏi toán, là một trong năm học sinh đứng đầu môn Toán ở lớp 4B.
Phượng là “thầy" dạy tôi đá bóng và giải các bài toán sao, bài toán khó. Tôi là "huấn luyện viên” của Phượng về môn vật, cưỡi trâu và bơi lặn. Đi bơi ở hồ làng, Phượng phục tôi lắm, nó tặng tôi danh hiệu “Yết Kiêu xóm Đông”.
Tính tôi cẩu thả, chữ viết nguệch ngoạc thường bị cô giáo Huệ nhắc nhở phê bình. Tôi ít đọc sách, vả lại ngoài cuốn Tiếng Việt 4, tôi làm gì có sách mà đọc. Có đồng bạc nào thì ăn quà hết. Phượng cho tôi mượn cuốn truyện cổ tích Các hoàng tử. Tôi đọc cũng thấy hay. Đầu học kỳ hai, Phượng tặng tôi cuốn “Những tấm lòng cao cả”. Tôi đọc say sưa. Bạn nào đến chơi, tôi cũng đem quyển sách ấy ra khoe. Thỉnh thoảng tôi lại đọc cho mẹ và em Hương năm tuổi nghe. Mẹ và em vui lắm.
Mẹ bán lứa gà sáu con được gần bốn trăm ngàn đồng, tôi xin mẹ hai mươi tư ngàn đồng mua cuốn sách Những con vật lạ. Đó là vốn liếng, là gia tài của tôi.
Phượng đã bày tôi cách đọc sách, cách giữ gìn sách vở. Phượng chỉ cho tôi cách học thuộc lòng. Hai đứa thi nhau học thuộc lòng các bài thơ trong sách Tiếng Việt 4. Tôi viết chữ đẹp lên, học hành tấn tới, cuối năm lớp 4 đạt danh hiệu học sinh Tiên tiến. Bà tôi, bố mẹ tôi mừng lắm. Còn Phượng là học sinh giỏi xuất sắc.
Chuẩn bị bước vào năm học mới, Phượng sang nhà báo tin vui: “Bốđi tù đã về...”. Bố Phượng lái xe, gây ra tai nạn giao thông, bị tù mười tám tháng. Sau một năm tù, được giảm án, đã về nhà.
Trước khi về ở với bố mẹ ngoài thành phố, Phượng tặng tôi quyển sách rất đẹp với dòng chữ: “Tặng Tuệ món quà nhỏ. Chúc bạn học giỏi”. Phượng hẹn tôi đến Tết sẽ về chơi.
Xa Phượng, người bạn tuổi thơ, tôi nhớ nhiều, nhớ lắm.
Nguyễn Phúc Tuệ, 5B
Trường Tiểu học Thanh Liêm - Hà Nam