Bài 45: Kể lại một cuộc tham quan trong dịp nghỉ hè mà em nhớ mãi

  • Bài 45: Kể lại một cuộc tham quan trong dịp nghỉ hè mà em nhớ mãi trang 1
  • Bài 45: Kể lại một cuộc tham quan trong dịp nghỉ hè mà em nhớ mãi trang 2
Bài 45
Kể lại một cuộc tham quan trong dịp nghỉ hè mà em nhớ mãi.
Bài làm
Thăm quần đảo Cô Tô
Nhận được thư và điện của bố từ đảo xa gửi về, em Ngọc reo lên. Mẹ và cậu con trai mừng khôn xiết kể: “Biển Đông nổi sóng" — bố nói thế, nên đã hai nãm bố chưa về thăm nhà.
Đi xe buýt ra bến xe Mỹ Đình, bắt xe chất lượng cao đến thẳng Vân Đồn; đón taxi ra cảng Cái Rồng (7km), từ xa em đã nhìn thấy bố. Bô' ôm lấy ba mẹ con. Em Ngọc khóc, ôm chặt lấy cổ bố. Mẹ và em ứa nước mắt ra. Bố đưa ba mẹ con xuống tàu cao tốc chạy thẳng đến đảo Cô Tô vào lúc sáu giờ chiều.
Hoàng hôn tím thẫm. Biển xanh mênh mông. Sao trời lấp lánh. Tàu cao tốc lướt băng băng. Đảo gần đảo xa xanh biếc một màu, hiện ra phía trước, bên trái, bên phải rồi lùi lại phía sau trong màn sương. Lần đầu tiên ba mẹ con mới đến với biển, với đảo. Biển, đảo vùng Cô Tò đẹp quá!
Bô' em là Thượng tá, chỉ huy phó Lữ đoàn. Ba mẹ con em trở thành khách quý của đơn vị Hải quân. Các bác, các chú đón tiếp vồn vã, thân tình.
Quần đảo Vân Đồn có trên một trăm hòn đảo lớn nhỏ, thuộc tỉnh Quảng Ninh. Năm 1832, vua Minh Mạng xuống chỉ dụ lập làng xã và lập đồn ải để bảo vệ biên cương và canh phòng hải tặc. Tổng đốc Đông Nguyễn Công Trứ đã nhiều lần đến kinh lý và thị sát Vân Đồn, Cô Tô.
Cô Tô là đảo xa nơi em gặp lại bố sau hơn hai năm xa cách. Cô Tô đối với em là xứ sở thần tiên: cát trắng, biển xanh, nắng vàng rực rỡ, núi và rừng tự nhiên xanh thẫm nhấp nhô, tưởng như kéo dài vô tận.
Bố đã dẫn vợ con đi tắm biển, đi dạo mát trên bãi cát vàng đêm trăng. Cũng là trăng, nhưng em cảm thấy trăng Cô Tô sáng hơn, đẹp hơn trăng Ba Vì quê nhà? Cũng là gió, nhưng tại sao gió biển, gió Cô Tô mát thế? Thật đúng là non xanh nước biếc, trăng thanh gió mát.
Kỷ niệm khó quên là được lên thăm ngọn hải đăng Cô Tô 150 năm tuổi, nay được thắp sáng bằng pin năng lượng mặt trời. Đường lên ngọn hải đăng xuyên qua một cánh rừng tự nhiên rất thơ mộng. Hoa rùng đủ màu sắc: vàng tươi, đỏ thắm, tím biếc... nở xòe, ong bướm dập dìu, chim sơn tiêu, chim thiên đường, đủ loài chim nhỏ bé, lông cánh sặc sỡ, hót véo von. Trèo lên bảy mươi hai bậc là lên tới nhà đèn. Có chín cán bộ, chiến sĩ trẻ măng công tác tại nhà đèn, đón ba mẹ con em trong tình cảm chị — em, chú — cháu vô cùng thân thiết, nồng nhiệt. Thích nhất là được đứng trên ngọn hải đăng phóng tầm mắt ra phía tám hướng, thu toàn cảnh Cô Tô xanh ngút ngát biển trời, rừng xanh bao la. Trời ơi! Có hàng nghìn cánh chim hải âu dang rộng cánh khổng lồ dệt biển.
Mấy ngày sau, mỗi ngày đi thăm một cảnh đẹp. Theo con đường Tình Yêu đến chơi bãi Tàu Đắm. Đi tắm và dạo chơi bãi biển Hồng Vàn, Vàn Chải, Bắc Vàm, Vòm Si, Vụng Ông Viên, đến thăm thú bãi nằm giữa đảo Cô Tô Lớn và Cô Tô Con. Phải mất trọn một ngày mới đến tham quan đảo Thanh Luân. Giếng nước ngọt lúc nào cũng đông vui như ngày hội.
Mỗi đảo, mỗi bãi tắm có một nét đẹp riêng, lôi cuốn và hấp dẫn du khách. Bãi Tàu Đắm nước trong vắt, cát vàng tươi, mịn màng, có hàng đàn con chim mòng biển béo múp thơ thẩn đi dọc bờ kiếm thức ăn. Bãi Bắc Vàn có nhiều sao biển. Bãi Cầu Mỵ sóng vỗ vào vách đá ầm ầm như trống trận thúc quân. Bãi Hồng Vàn cát trắng phau, mặt nước như tấm gương trong suốt, phẳng lì, kéo dài hàng cây số. Hoàng hôn đến chơi Đùi ngắm sóng. Con đường tím biếc hoa sim, hoa mua.
Cô Tô có nhiều vườn cam trĩu quả, loại cam bóc vỏ, nước mọng, rất ngọt. Cũng có vườn chè. Trước hiên nhà nhiều gia đình trồng hoa và cây cảnh. Bố dẫn ba mẹ con đến cầu cảng mua tôm, cua, mực, cá,... Mẹ cho biết giá hải sản ở Cô Tô rất rẻ chỉ bằng 40%-50% giá cả ở Ba Vì. Gỏi sứa, món trứng chiên hàu béo ngậy, món canh sam nấu lá lốt, sam chua ngọt... là đặc sản Cô Tô, đậm đà hương vị biển.
Hai tuần thăm thú Cô Tô sao mà trôi qua nhanh thế! Ba mẹ con ra về trong tình lưu luyến. Đồng đội của bố, đến hàng trăm người kéo ra bến tàu đưa tiễn. Quà Cô Tô là 5kg mực khô và một túi vỏ ốc biển đủ sắc màu, hình dáng đẹp tuyệt vời. Em Ngọc cứ ôm lấy cổ bố khóe hoài, khóc mãi.
Lê Trần Anh , 5B
Trường Tiểu học Ba Vì- Sơn Tây