Bài 35: Kể lại một truyện cổ nói lên tinh thần bền bỉ, chí khí quyết tâm mà em thích thú: Ngu Công dời núi

  • Bài 35: Kể lại một truyện cổ nói lên tinh thần bền bỉ, chí khí quyết tâm mà em thích thú: Ngu Công dời núi trang 1
Bài 35
Kể lại một truyện cổ nói lén tinh thần bển bỉ,
chí khí quyết tâm mà em thích thú
Bài làm
Ngu Công dời núi
Ngày xưa ở bên Trung Quốc có một nông dân tên là Ngu Công có chí khí khác thường. Ông thấy con cháu ngày một thêm đông đúc mà ở lại chật chội, bị núi non bao bọc bốn bề.
Suy nghĩ, đắn đo mãi, ông bà gọi con cháu đến bàn việc dời núi để mở rộng lối đi lại, làm ăn. Thế rồi, ông cùng đàn con cháu đông đúc, ngày này qua tháng khác, trời nắng cũng như trời mưa,... bền bỉ đào núi, mở đường. Nhiều người quanh vùng kéo đến cùng tham gia đào núi.
Có một ông già gặp Ngu Công bảo:
Núi cao, to thế mà ông thì già rồi, làm sao nổi. Phải biết an phận tuổi già chứ. Vả lại, đá núi phá ra, biết đem đổ đi đâu?
Nghe vậy, Ngu Công nói với ông già:
Đúng núi cao và to thật. Tôi đã già rồi, có chết đi thì con cháu của tôi vẫn tiếp tục đào núi mở lối đi làm ăn. Con cháu tôi thì đời này tiếp nối đời khác, sinh sôi nảy nở. Còn núi kia thì vẫn thế. Đá núi phá ra, chúng tôi gánh đổ xuống biển.
Thần Núi biết chuyện. Vô cùng cảm phục Ngu Công, rồi Thần tự dời núi đến nơi khác.
Hoàng Khắc Phi, 2B
Trường Tiểu học Đỉnh Tiên Hoàng
Quận Hồng Bàng - Hải Phòng
Ghỉ chú
Trí khôn sắp để dạ này,
Có công mài sắt, có ngày nên kim.
(Ca dao)
Không có việc gì khó,
Chỉ sợ lòng không bền,
Đào núi và lấp biển,
Quyết chí ắt lùm nên.
(Hồ Chí Minh)