Bài 63: Con chó nhà hàng xóm

  • Bài 63: Con chó nhà hàng xóm trang 1
  • Bài 63: Con chó nhà hàng xóm trang 2
Bài 63
Con chó nhà hàng xóm
Kể lại từng đoạn cảu chuyện “Con chó nhà hàng xóm” dựa theo tranh (Tiếng Việt 2, tập một, tr.130).
Bác hàng xóm có con chó rất đẹp, rất khôn tên là Cún Bông. Bé vẫn cùng Cún chơi đùa, chạy nhảy khắp vườn.
Một hôm, đuổi theo Cún Bông, Bé vấp phải một khúc gỗ. Bé ngã đau, mắt cá chân sưng to. Bé không đứng dậy được. Cún đã hốt hoảng chạy đi tìm người đến cứu Bé.
Những ngày chân phải bó bột, Bé nằm bất động trên giường, bạn bè đã thay nhau đến thăm Bé. Bạn thì mang quà, bạn thì kể chuyện, bạn thì an ủi... Nhưng lúc bạn bè ra về, Bé lại buồn thiu. Mẹ hỏi, Bé đã nói nhỏ với mẹ: "Con nhớ bạn Cún lắm, mẹ ạ!".
Bác hàng xóm đưa Cún sang thăm Bé. Cún mừng rỡ, Bé vui hẳn lên. Thê' rồi, hôm thì Cún mang cho Bé tờ báo, quyển sách hay cái bút chì,... hôm thì con búp bê... Nhìn thấy Bé cười thl Cún vẫy đuôi rối rít, nó đứng lèn bằng hai chân sau.
Ngày bác sĩ đến tháo bột chân cho Bé, Cún cũng có mặt. Cún chạy vòng quanh giường mừng rỡ. Nhìn vết thương của Bé, bác sĩ nói: "Chính tình bạn của Cún đã giúp Bé mau lành".
2. Đóng vai Bé, hãy kể lại toàn bộ câu chuyện “Con chó nhà hàng xóm”.
Bài làm
Em tên là Bé. Em rất thích các vật nuôi như chó, mèo... Nhưng bố mẹ không nuôi con nào, nên em đành chơi với Cún Bông, con chó của bác hàng xóm. Bé và Cún Bông đã trở thành đôi bạn rất thân, thường tung tăng chạy nhảy khắp vườn.
Một hôm, em và Cún Bông nhảy nhót trong vườn, em vấp phải khúc gỗ, ngã sõng soài, không đứng dậy được. Cún Bông mấy lần lôi, kéo Bé ngồi dậy, đứng dậy cũng không được. Bé khóc. Cún Bông chạy đi gọi người đến cứu em.
Chân của em bị sưng vù, vết thương khá nặng phải đi bó bột. Em phải nằm bất động trên giường. Bạn bè cùng lớp kéo nhau đến thăm, mang cho nhiều quà. Nhưng khi các bạn ra về, em lại buồn, buồn lắm. Mẹ lo lắng và an ủi, nhưng Bé vãn buồn. Mẹ ôm con gái vào lòng, thủ thỉ hỏi:
Vết thương sắp lành rồi. Con sẽ đi học, đi chơi. Mẹ thương con lắm. Con muốn mẹ giúp gì nào?
Mẹ ơi! Con nhớ Cún Bông lắm!
Mẹ mỉm cười. Mẹ xoa đầu con gái bé bỏng của mẹ.
Ngày hôm sau, bác hàng xóm đưa Cún sang. Nó vẫy đuôi mừng rối rít. Nó chạy vòng quanh giường bệnh của em. Em muốn nhảy xuống ôm nó vào lòng, cùng nó đi chơi, cùng nhảy nhót trong vườn. Nhưng chân còn đau lắm. Cún như hiểu được cảnh ngộ của bạn, có lúc nước mắt nó ứa ra. Thế rồi từ hôm đó trở đi, ngày nào Cún cũng sang chơi. Hôm thì nó mang cho em con búp bê tóc vàng. Hôm thì nó mang cho em quyển sách, chiếc bút... Nó vẫy đuôi rối rít khi em đưa tay nhân quà. Cún Bông đã truyền cho em tình thương và sức mạnh hồi phục.
Ngày tháo bột đã đến. Bác sĩ rất hài lòng vì vết thương của Bé đã lành hẳn. Mẹ cũng rất vui. Bác sĩ nhìn Bé vuốt ve Cún mà mỉm cười. Bác sĩ chợt hiểu Cún đã đem đến cho Bé bao niềm vui trong những ngày chân bó bột, và chính Cún đã giúp Bé mau lành vết thương.
Tạ Minh Đức, 2C
Trường Tiều học Nguyễn Thị Minh Khai
Quận Lê Chân - Hải Phòng