Bài 67: Chim sơn ca và bông cúc trắng

  • Bài 67: Chim sơn ca và bông cúc trắng trang 1
  • Bài 67: Chim sơn ca và bông cúc trắng trang 2
Bài 67
Chim sơn ca và bông cúc trắng
Dựa vào các gợi ý dưới đây (Tiếng Việt 2, tập hai, tr.25) kể lại từng đoạn câu chuyện Chùn sơn ca và bông cúc trắng.
Đoạn l
Giữa đám cỏ dại bên bờ rào, khóm cúc nở bông hoa trắng. Một chú sơn ca từ đâu bay đến, sà xuống, hót ríu ran: "Cúc ơi! Cúc xinh xắn làm sao!". Cúc mỉm cười sung sướng. Sơn ca véo von hót mãi rồi mới bay về bầu trời xanh bao la.
Đoạn 2
Mờ sáng hôm sau, khi vừa xoè cánh lấp lánh sương đêm đón bình minh, thì bông cúc bỗng giật mình nghe tiếng kêu buồn thảm của sơn ca vọng đến. Con chim đáng yêu đã bị nhốt trong lồng son. Thương sơn ca quá, nhưng bông cúc trắng không làm gì được để cứu chim.
Đoạn 3
Hai cậu bé đi vào vườn, cắt cả đám cỏ xanh lẫn bông cúc trắng đem về bỏ vào lồng sơn ca. Chim bị cầm tù, khát quá, họng khô bỏng, rúc mỏ nhặt những ngọn cỏ tươi. Bông cúc dịu dàng toả hương thơm ngào ngạt an ủi chim. Sơn ca dù khát, vặt hết đám cỏ nhưng vẫn không hề đụng đến bông hoa.
Một ngày trôi qua. Chẳng ai cho con chim khốn khổ một giọt nước, một miếng ăn. Đêm ấy, sơn ca lìa đời. Bông cúc cũng héo lả đi vì đau đớn thương xót.
Đoạn 4
Sáng hôm sau, đến thăm lồng son, hai cậu bé ngơ ngác thấy sơn ca đã chết từ bao giờ. Sau một lúc thì thầm, hai cậu bé đặt con chim xấu số vào một chiếc hộp xinh xinh rồi đem chôn cất thật long trọng. Tội nghiệp con chim! Khi nó còn sống, bay nhảy hót ca, các cậu bé đã bắt nó nhốt vào lồng và để mặc nó chết vì đói khát. Còn bông cúc dịu dàng, giá các câu đừng cắt nó thì hôm nay chắc nó vẫn đang tắm nắng mặt trời và toả hương ngào ngạt.
Lê Thị Kim Anh, 2C
Trường Tiều học Vân Đồn, Quảng Ninh
(Bài làm ở nhà)
Kề lại câu chuyện Chim sơn ca và bông cúc trắng.
Bài làm
Giữa mảnh vườn, cạnh bờ rào, trong đám cỏ dại, một bông cúc trắng nở xoè thắm tươi. Một chú sơn ca sà xuống, ngắm nghía, hót lên véo von:
- Cúc ơi! Cúc xinh đẹp thế! Cúc yêu kiều thế!
Cúc rung động, nghiêng nghiêng, đung đưa theo làn gió nhẹ. Chim líu lo hót mãi rồi mới vỗ cánh bay lên giữa trời xanh bao la.
Vừa mới tờ mờ sáng hôm sau, cúc vừa xoè cánh đón ánh hồng bình minh thì bỗng giật mình nghe tiếng sơn ca cất lên những tiếng buồn đau thê thảm. Sơn ca đã bị ai đó bắt nhốt vào lồng son. Bông cúc trắng vô cùng thương cảm, nhưng không thể nào cứu được sơn ca.
Trưa hôm ấy, có hai cậu bé đi vào vườn cắt nắm cỏ tươi, cắt cả bông cúc đem về bỏ vào lồng son. Chim đói và khát gần khô cổ họng. Chim vặt hết lá cỏ xanh để ăn mà vãn khát. Nhưng chim vẫn không đụng đến bông hoa. Cúc toả hương thơm ngào ngạt an ủi sơn ca. Đêm ấy, sơn ca chết trong đói, khát. Bông cúc trắng cũng đã héo lả đi vì thương xót. Gió thì thào suốt đêm vì cảm thương cho sơn ca và cúc trắng bất hạnh.
Sáng hôm sau, hai cậu bé mở lồng son, đem xác sơn ca đặt vào một chiếc hộp rất đẹp và chôn cất thật long trọng. Họ còn đặt bông cúc trắng lên mộ sơn ca. Tội nghiệp con chim. Sao các cậu lại bắt nó nhốt vào lồng son, để nó bị chết đói, chết khát. Còn đâu nữa tiếng hót sơn ca mỗi sáng, mỗi chiều! Còn bông cúc trắng, giá các cậu đừng ngắt nó, thì hôm nay, chắc nó vẫn đang khoe sắc dâng hương dưới ánh mặt trời.
Nguyễn Bình Giang
Trường Tiểu học Tô Hoàng - Hà Nội