Bài 69: Bác sĩ Sói

  • Bài 69: Bác sĩ Sói trang 1
  • Bài 69: Bác sĩ Sói trang 2
  • Bài 69: Bác sĩ Sói trang 3
Bài 69
Bác sĩ Sói
Dựa vào tranh (Tiếng Việt 2, tập hai, tr.42), kể lại từng đoạn câu chuyện Bác sĩ Sói.
Tranh 1
Bữa nọ, Sói đi tìm mồi. Nó thấy một con Ngựa tơ béo mập đang ăn cỏ. Sói thèm rỏ dãi, toan xông đến vồ mồi, nhưng lại sợ Ngựa chạy mất. Hắn lập mưu kiếm một chiếc kính đeo lên mắt, một ống nghe cặp vào cổ, một áo choàng trắng khoác lên người, một chiếc mũ thêu chữ thập đỏ chụp lên đầu. Xong, Sói khoan thai tiến về phía Ngựa.
Tranh 2
Sói đã đến gần, Ngựa mới phát hiện ra. Nguy hiểm quá! Cái chết khó mà tránh khỏi. Ngựa bình tĩnh, liếc nhìn Sói xem nó định giở trò gì.
Chào chú Ngựa. Xóm bên mời ta sang chữa bệnh. Ta đi ngang qua đây, nếu chú có bệnh, ta chữa giúp cho.
Cảm ơn bác sĩ. Cháu bị đau chân đã mấy tháng nay. Ngài làm ơn chữa giúp cho. Hết bao nhiêu tiền, cháu xin lo liệu đủ.
Sói đáp, giọng ân cần:
Chà, chà! Lương y như từ mẫu mà. Tiền với nong gì. Đau thế nào để ta khám và chữa cho.
Đau ở chân sau đấy ạ. Phiền ngài khám cho cháu.
Tranh 3
Sói mừng rơn, mon men đi lại phía sau Ngựa, định lựa miếng đớp vào đùi Ngựa cho Ngựa hết đường chạy.
Tranh 4
Ngựa nhón chân sau, vờ rên rỉ, cặp mắt tinh nhanh dõi theo Sói. Thấy Sói đã cúi xuống đúng tầm, Ngựa tung vó đá hậu một cú trời giáng. Bác sĩ Sói bật ngửa, nằm thẳng cẳng, kính vỡ tan, mũ văng ra, máu phun đầy mõm...
Phân vai, dựng lại câu chuyện Bác sĩ Sói.
Người (lãn chuyện: Một hôm đi tìm mồi, Sói nhìn thấy Ngựa đang ăn cỏ ven đồi. Nước bọt tứa ra, nhưng nó xảo quyệt nghĩ mưu để đánh lừa Ngựa. Sói đeo mọt cặp kính trắng lên mắt, cặp ống nghe vào cổ, choàng vào người cái áo bờ-lu-trắng, đội chiếc mũ thêu chữ thập đỏ lên đầu. Nó ung dung, khoan thai tiến về phía Ngựa.
Lúc Sói đến gần, Ngựa mới phát hiện ra. Biết là cuống lên thì chết, Ngựa bình tĩnh đợi xem Sói định giở trò gì. Sói đi đến gần Ngựa.
Sói (giở giọng hiền lành):
Chào anh Ngựa. Bên xóm có người ốm, mời ta sang khám bệnh. Ta đi ngang qua đây, nếu anh có bệnh, ta chữa giúp cho.
Ngựa (lễ phép):
Cảm ơn bác sĩ, đội ơn bác sĩ. Cháu đau chân quá, đau đã mấy ngày nay. Ngài làm ơn chữa giúp cho. Hết bao nhiêu tiền, cháu xin chịu.
Sói (giở giọng nhân đức):
Chà! Chà! Thầy thuốc như mẹ hiền. Chữa làm phúc, chứ tiền với nong gì. Đau thế nào? Lại đây, ta khám cho...
Ngựa (giả vờ rên):
Đau ở chân phải sau đấy ạ. Phiền ngài xem giúp...
Người dẫn chuyện: Sói mừng rơn. Nó mon men đi lại phía sau, định lựa miếng đớp sâu vào đùi Ngựa cho Ngựa hết đường chạy.
Ngựa nhón nhón chân sau, vừa vờ rên rỉ vừa quan sát, để lựa thế. Thấy “bác sĩ’ Sói vừa cúi xuống đúng tầm, Ngựa tung vó đá hậu một cú trời giáng đúng mặt Sói. Sói bật ngửa, bốn cẳng huơ giữa trời, kính vỡ tan, ống nghe và mũ văng ra, mặt đầy máu...
Nguyễn Xuân Hoà
Trường Tiều học Đống Đăng - Lạng Sơn