Bài 95: Kể lại một câu chuyện đã đọc (hoặc được nghe kể, hoặc được chứng kiến) mà em nhớ mãi: Cụ Thành ở quê em

  • Bài 95: Kể lại một câu chuyện đã đọc (hoặc được nghe kể, hoặc được chứng kiến) mà em nhớ mãi: Cụ Thành ở quê em trang 1
Bài 95
Kể lại một câu chuyện đã đọc
(hoặc được nghe kể, hoặc được chứng kiến) mà em nhớ mãi
Bài làm
Cụ Thành ở quê em
Làng mấy năm gần đây đường sá ngập ngụa những rác. Ngã ba đường nào cũng đầy những túi ni-lông. Ai trông thấy cũng ghê, cũng khó chịu. Nhưng chẳng biết làm thế nào!
Năm ngoái, cụ Thành sĩ quan quân đội về hưu. Cụ vừa làm vừa hô hào mọi người, mọi nhà thu gom túi ni-lông đốt đi. Cụ làm, con cháu cụ làm, các cụ các bác về hưu làm. Cụ Thành đã vận động thầy, cô giáo trường em cùng làm. Đường sá sạch dần. Chỉ ba, bốn tháng sau, trường học, bệnh xá, đường làng ngõ xóm trở nên quang quẻ, sạch sẽ. Không còn thấy túi ni-lông vứt bừa bãi khắp nơi nữa.
Quê em ai cũng nhớ lời cụ Thành: “Túi ni-lông là tai họa khôn lường”. Khẩu hiệu: “Nhà nhà vệ sinh, người người vệ sinh, sạch đường, sạch trường, sạch chợ” đã trở thành nếp sống văn hoá của quê hương em. Ai cũng biết ơn cụ Thành.
Nguyễn Công Đức, 2A
Trường Tiểu học Nghi Xuân - Hà Tĩnh