Bài 96: Vỏ quýt dày có móng tay nhọn

  • Bài 96: Vỏ quýt dày có móng tay nhọn trang 1
Bài 96
Vỏ quýt dày có móng tay nhọn
Nhà bà Chồi ở mé rừng. Bà nuôi nhiều gà. Bà cho gà ăn mối, ăn giun đất nên đàn gà rất béo, rất đẹp mã. Gà mái đẻ nhiều. Gà trống mào đỏ rực, gáy râm ran sớm chiều.
Có một con cáo tinh ranh đến bắt gà nhà bà Chồi. Hàng chục con gà mái tơ đã làm mồi cho mụ cáo. Bà Chồi căm lắm! Bà thuê thợ làm bẫy.
Một đêm trăng sáng, mụ cáo lại đến “thăm” đàn gà. Nó đi vòng quanh chuồng gà, cứ đi đi lại lại mãi. Nó ngọt ngào hỏi chú gà trống: “Nhà chú đẹp quá! Giá chú “hát” to lên thl ai nghe cũng thích!... ”, Gà trống nghĩ: “Mụ này độc ác lắm! Xảo quyệt lắm! Mụ đã ám hại mấy cô bạn của ta... Phải cho mụ biết.
Gà trống nhẹ nhàng nói: “Mời chị lên chơi nhà em, nói chuyện cho vui. Lâu quá mới gặp chị...”. Mụ cáo nói: “Nhà câu mới quá, sang quá, chị ngại quá chừng...”. Gà trống vồn vã: “Chị lên đi! Chúng em mở cửa đón chị...”.
Sướng quá! Mụ cáo vừa bước lên thì bẫy đã sập. Mụ cáo đang giãy giụa, thì gà trống cất tiếng gáy vang! Cả đàn gà cùng reo lên. Có con xuýt xoa: “Thượng khách có đau không?”. Có chú gà nhép cười, nói: “Vỏ quýt dày có móng tay nhọn!...”
Sáng hôm ấy, bà Chồi vừa dội nước sôi vào mụ cáo, vừa nói: “Bà cãm mi lắm! Mi còn hại bà nữa không?” Cả đàn gà thì reo lên, hát lên!
Vũ Thanh Khê, 2A
Trường Tiểu học Phủ Lạng Thương - Bắc Giang