Bài 65: Chuyện bốn mùa

  • Bài 65: Chuyện bốn mùa trang 1
  • Bài 65: Chuyện bốn mùa trang 2
Bài 65
Chuyện bốn mùa
Dựa vào các tranh sau (Tiếng Việt 2, tập hai, tr.6) kể lại đoạn 1 Chuyện bốn mùa.
Vui ngày đầu năm, bốn nàng tiên Xuân, Hạ, Thu, Đông cùng đi trẩy hội. Nhìn chị Xuân hớn hở, em Đông nói:
- Chị Xuân ơi! Ai cũng yêu chị. Vườn cây nào cũng đâm chồi nảy lộc khi chị về. Chị là người đẹp nhất, hạnh phúc nhất trong bốn chị em mình.
Chị Xuân mỉm cười, nói:
Cô Hạ mới đáng yêu chứ! Ai đem nắng đến làm cho cây trong vườn đơm trái ngọt, đem đến những ngày hè vô cùng thú vị cho các cô cậu học trò.
Nghe vậy, cô Hạ nheo mắt cười:
Không có Thu thì làm sao có được bầu trời trong xanh, có trái bưởi chín vàng, có đêm trăng rằm trẻ em được rước đèn phá cỗ? Thiếu nhi yêu thích nhất cô Thu đấy!
Lắng nghe các chị nói, cô Đông em út tâm sự giọng buồn buồn: “Chỉ có mình em là cô đơn, lạnh lẽo!”.
Cô Thu vội nắm lấy vai em Đông, thủ thỉ:
Sao lại có người không yêu, không thích em được? Này nhé, em đến thì mọi nhà mới có ngọn lửa hồng reo bập bùng. Này nhé, em về thì mọi nhà, mọi người mới có giấc ngủ ấrn êm trong chăn đệm.
Kể lại toàn bộ câu chuyện Chuyện bốn mùa.
Bài làm
Vào một ngày đẹp trời đầu năm, bốn chị em nàng tiên Xuân, Hạ, Thu Đông gặp nhau cùng tâm sự.
Đông cầm tay chị Xuân, nói: “Chị là người hạnh phúc nhất. Chị đến, vạn vật mừng rỡ đón chào. Cây cối xanh tươi đâm chồi nảy lộc...”.
Xuân dịu dàng, bảo: “Nhưng phải có nắng của cô Hạ em ạ! Khi nắng reo, trái cây mới trĩu cành, học trò mới được nghỉ hè, vui chơi”.
Nàng Hạ mỉm cười, nói xen vào: “Tuổi thơ lại yêu thích cô Thu nhiều đấy. Cô thu đến, bưởi chín vàng, tép mọng ngọt, trẻ con được đón trăng rằm, được rước đèn, múa sư tử và phá cỗ, được ăn hồng, ăn chuối, ăn cốm vòng...”.
Nhìn thấy em Đông buồn rười rượi, Thu đặt tay lên vai em, thủ thỉ: “Em Đông mới đáng tự hào chứ! Có em thì mới có bếp lửa bập bùng reo trong nhà sàn, mọi người mới được nằm ngủ ấm áp trong chăn đệm”.
Trong lúc bốn nàng tiên đang mải mê trò chuyện thì bà Đất nghe được. Bà vui vẻ góp chuyện: “Các cháu thật xinh đẹp, hồn nhiên và đáng yêu. Có nàng Xuân thì cây lá mới xanh tươi. Có cô Hạ thì mới có hoa thơm, trái ngọt. Có Thu thì mới có bầu trời xanh, trẻ em mới có ngày hội tựu trường. Có nàng Đông thì mầm sống mới được ấp ủ để cây cối nảy lộc đâm chồi trong giêng, hai. Các cháu có thấy đúng như thế không nào?”.
Lê Thuận Hoà, 2A
Trường Tiểu học Quảng Yên - Quảng Ninh