Bài 49: Người mẹ hiền

  • Bài 49: Người mẹ hiền trang 1
  • Bài 49: Người mẹ hiền trang 2
Bài 49
Người mẹ hiền
Dựa theo tranh vẽ (Tiếng Việt 2, tập một, tr. 64-65) kế lại từng đoạn của câu chuyện Người mẹ hiền bằng lời của em.
Tranh 1: Giờ ra chơi, Minh thầm thì với Nam là ngoài phố có gánh xiếc và rủ Nam trốn học đi xem. Minh bảo: "Tớ biết có một chõ tường thủng".
Tranh 2’. Minh chui ra ngoài trước và nói với Nam: "Cố lên! Chui nhanh lên kẻo bác bảo vệ nhìn thấy...".
Tranh 3: Bác bảo vệ bắt được Nam khi bạn ấy đang chui qua chỗ tường thủng. Nam vùng vẫy, khóc toáng lên. Cô giáo đi đến xin bác bảo vệ nhẹ tay, kéo Nam lùi lại, phủi đất cát lấm lem trên người Nam.
Tranh 4'. Cô giáo nghiêm giọng hỏi Minh và Nam có còn trốn học đi chơi nữa không? Cô hài lòng khi nghe hai bạn xin lỗi cô.
Dựng lại câu chuyện theo vai: người dẫn chuyện, Minh, Nam, bác bảo vệ, cô giáo.
Giờ ra chơi, Minh thầm thì rủ Nam chui qua chỗ tường thủng trốn ra ngoài phố xem xiếc. Minh chui trước, thoát ra ngoài. Nam chui sau, bị bác bảo vệ nắm lấy chân kéo lại. Nam vùng vẫy khóc toáng lên.
Bác bảo vệ: - Cháu định trốn đi đâu! Trốn học hả?
Cô giáo chạy đến: - Em này là học sinh lớp tôi. Bác nhẹ tay cho, kẻo cháu bị đau.
Nam được cô giáo phủi đất cát lấm lem trên người, rồi đưa về lớp.
Cô giáo: - Từ nay các em còn trốn học đi chơi nữa không?
Minh và Nam: Không ạ! Chúng em xin lỗi cô.
Có giáo hài lòng cho hai em về chỗ. Cô tiếp tục giảng bài.