Bài 5: Kể chuyện theo tranh: Rùa và Thỏ

  • Bài 5: Kể chuyện theo tranh: Rùa và Thỏ trang 1
  • Bài 5: Kể chuyện theo tranh: Rùa và Thỏ trang 2
  • Bài 5: Kể chuyện theo tranh: Rùa và Thỏ trang 3
Bài 5
Kể chuyện theo tranh
Rùa và Thỏ
Lời kể tranh 1
Một buổi sáng mùa thu trong xanh, gió mát. Dọc bờ sông, một chú Rùa đang mải miết tập chạy. Một chú Thỏ đang nhởn nhơ chơi, chợt nhìn thấy Rùa. Thỏ mỉm cười, nói với Rùa bằng giọng mũi:
Ôi chao! Chậm như Rùa mà cũng đòi tập chạy à?
Lời kể tranh 2
Ngước mắt nhìn Thỏ, Rùa nhẹ nhàng đáp:
Anh đừng coi thường và chế giễu tôi. Anh thử chạy thi với tôi xem ai chạy nhanh hơn nào?
Thỏ cười, nhìn Rùa bằng nửa con mắt, rồi nói:
Chà! Chà! Chú vác trên lưng một cái mai nặng thế kia, đi thì như bò... mà cũng dám thách ta chạy thi cơ à? Ta chấp chú một nửa đường đó. Chú sẽ biết tài ta!
Lời kể tranh 3
Thế là cuộc chạy thi bắt đầu. Rùa cố sức chạy thật nhanh. Thỏ nhìn Rùa chạy, vừa mỉm cười, vừa nghĩ: "Cứ để cho chú ta chạy gần tới đích, thì ta chạy cũng thừa sức thắng cuộc". Thế rồi, Thỏ cứ nhởn nhơ chơi, nhìn trời, ngắm mây, nghe gió thổi, nhấm nháp vài ngọn cỏ non, soi mình xuống dòng nước...
Lời kể tranh 4
Mải mê chơi, Thỏ nghĩ mình sẽ thừa sức thắng. Nhưng chợt nhìn lên, Thỏ thấy Rùa đã về gần tới đích. Lúc bấy giờ, Thỏ mới cuống lên, vắt chân lên cổ mà chạy. Nhưng Rùa đã về tới đích trước mất rồi!
Ý nghĩa truyện Rùa và Thỏ
Truyện “Rùa và Thỏ” nêu lên một số bài học sâu sắc: khuyên mọi người phải kiên trì, bền bỉ và khiêm tốn; không được kiêu căng, tự phụ cho mình là tài giỏi nhất, coi thường thiên hạ.
Bài đọc thêm
THỎ VÀ RÙA
La-phông-ten (1621 - 1695)
Chạy ích chi? cốt đì đúng lúc Truyện Thỏ Rùa ngẫm thực rõ thay!
Rùa rằng: “Ta đánh cuộc này:
Đích kia chạy đến, anh tày tôi chăng? ”
“Chị điên chắc! Nghĩ xằng mơ hão Chạy hơn ta? Tẩy não đi thôi!"
Khăng khăng Rùa cứ giữ lời:
“- Điên hay không, tôi vẫn chơi cuộc này! ”
Họ vào cuộc theo y Rùa thách,
Giải hai bên cạnh đích cùng bày Hỏi chi vật nọ món này?
Lại cần chi biết ai đây trọng tài!
Thỏ chỉ việc nhảy vài bốn cái
(Cái nhảy khi suýt phải sa cơ
Nhảy làm bầy chó ngẩn ngơ
Rượt theo mà chẳng bao giờ bén chân).
Vâng! Thỏ đủ giở ăn giờ ngủ.
Giờ vểnh tai nghe gió đông tây,
Mặc cho cái ả Rùa này
Như ông quan cụ, khoan thai lê mình
Rùa rời gót, tận tình tận lực
ì ạch lê từng bước... cố mau
Hợm mình, Thỏ định chạy sau,
Khởi hành cùng lúc hơn nhau quá thường.
Thỏ nghĩ bụng: “Không bươn bả vội
Càng phất phơ càng nổi tài ba! ”
Thỏ gặm cỏ, Thỏ lê la,
Thỏ nằm Thỏ nghỉ... nhởn nhơ đủ trò.
Nhởn nhơ chẳng buồn lo tranh cuộc,
Cuối cùng... khi Thỏ ngước nhìn lên:
Đích kia Rùa đã kê' bên,
Thỏ ta vội phóng như tên bay vù.
Nhưng bay nhảy quá ư vô ích
Chị Rùa ta tới đích nhanh thay!
Rùa cười: “Tôi nói chẳng sai
Có ai ăn được cái tài chạy nhanh?
Tôi thì thắng còn anh thì bại
Nếu anh bê một cái mai vào
Thì còn ì ạch đến đâu?”
(Huỳnh Lý - Nguyễn Đình dịch)