Bài 75: Kể chuyện Sự tích hoa dạ hương

  • Bài 75: Kể chuyện Sự tích hoa dạ hương trang 1
Bài 75
Kể chuyện Sự tích hoa dạ hương
Ngày xưa có một ông lão hiền lành, nhân hậu được mọi người và muôn loài yêu quý. Sau một đêm mưa to gió lớn, ông thấy một cái cây xơ xác nằm lăn lóc bên vệ đường. Thương cái cây bé nhỏ tội nghiệp, ông lão nâng niu đem về trồng trong vườn nhà. Ông chăm sóc, bón phân tưới nước, cây mỗi ngày một xanh tốt mỡ màng. Mùa xuân đến, cây kết nụ, nở những bông hoa rất to, màu sắc rực rỡ tuyệt đẹp để tỏ lòng biết ơn ông lão đã cứu sống mình.
Nhưng ban ngày, từ sáng sớm ông lão đã đi làm, đến tối mịt mới trở về. Hoa buồn lắm vì hoa biết ông lão suốt ngày chỉ cặm cụi làm ăn, không có phút nào rảnh rỗi để ngắm hoa đẹp.
Cây hoa bèn xin Trời cho nó đổi sắc đẹp lấy hương thơm để mang lại niềm vui cho ân nhân của mình. Cảm động trước tấm lòng giàu tình nghĩa thơm thảo của hoa, Trời đã biến nó thành một loài hoa nhỏ bé, trắng muốt nhưng toả hương thơm nồng nàn vào ban đêm. Đó là hoa dạ lan hương.