Bài 2: Cậu bé thông minh

  • Bài 2: Cậu bé thông minh trang 1
  • Bài 2: Cậu bé thông minh trang 2
  • Bài 2: Cậu bé thông minh trang 3
  • Bài 2: Cậu bé thông minh trang 4
Bài 2
CẬU BÉ THÔNG MINH
Dựa vào các tranh, kể lại từng đoạn của câu chuyện Cậu bé thông minh.
* Lời kể tranh 1
Ngày xưa, có một ông vua anh minh muốn tìm người hiền tài ra giúp nước. Vua liền hạ lệnh cho mỗi làng trong vùng nọ: làng nào cũng phải nộp cho triều đình một con gà trống biết đẻ trứng; nếu không nộp được thì cả làng phải chịu tội.
Cả một vùng quê náo động, xôn xao trước lệnh vua truyền. Già, trẻ, đàn ông, đàn bà, ai cũng lo lắng, sợ hãi. Chỉ có một em bé bình tĩnh trước lệnh vua. Em thì thầm vào tai cha. Người cha ngạc nhiên nói với làng. Nhiều người lấy làm lạ vô cùng. Nhưng không biết làm sao trước lệnh vua, làng bèn cấp tiền cho hai cha con cậu bé lên đường vào kinh.
Lời kê tranh 2
Vào được cung vua, cậu bé khóc om sòm. Nhà vua sai lính dẫn cậu bé đến trước ngai vàng, và hỏi:
Cậu bé kia, sao dám đến đây làm ầm ĩ thế?
Cậu bé quỳ xuống, kính cẩn tâu:
Muôn tâu đức vua. Bố cháu mới đẻ em bé. Bố cháu bắt đi xin sữa cho em. Cháu không xin được sữa, liền bị bố đuổi đi!
Vua nghiêm giọng quát:
Thằng bé này láo, dám cả gan đùa với trẫm. Bô' ngươi là đàn ông thì đẻ làm sao được?
Cậu bé liền nói:
Muôn tâu đức vua. Thế sao đức vua lại hạ lệnh cho làng cháu phải nộp gà trống biết đẻ trứng ạ?
Nhà vua bật cười, rồi thầm nghĩ: "Ta đã tìm được một người tài...". Nhà vua còn muốn thử cậu bé một lần nữa. Hai cha con cậu bé được đưa đến nhà công quán để nghỉ ngơi.
Lời kể tranh 3
Hôm sau, một viên đại thần đem đến một con chim sẻ, và bảo cậu bé giết chim, làm thành ba mâm cỗ dâng lên vua. Cậu bé liền đưa cho viên quan một chiếc kim khâu và dặn:
Nhờ ngài về tâu với đức vua rèn cho tôi từ chiếc kim này thành một con dao thật sắc để xẻ thịt chim.
Lời kể tranh 4
Nhận được chiếc kim khâu, nhà vua vô cùng mừng rỡ. Vua trọng thưởng cho hai bố con cậu bé, và gửi cậu bé vào trường học ở Kinh đô để đào tạo thành nhân tài cho đất nước.
Hãy kể lại truyện cổ tích Em bé thông minh.
Bài làm
Ngày xưa có một ông vua anh minh. Vua sai sứ giả đi khắp mọi nơi để tìm kẻ hiền tài.
Một hôm, vị sứ giả đi qua một cánh đồng bắt gặp hai cha con bác nông dân: cha cày, con đập đất. Đứa bé độ bảy, tám tuổi, tóc để chỏm, cặp mắt sáng như sao. Viên quan rất có cảm tình, dừng ngựa lại hỏi:
Này, lão nông! Trâu của lão cày một buổi được mấy đường cày?
Người cha đứng ngẩn ra. Đứa con nói với người lạ mặt:
Nếu ngài cho biết con ngựa của ngài mỗi ngày đi được mấy bước, thì tôi sẽ trả lời cho ngài hay.
Vị sứ giả ngạc nhiên vô cùng, và thầm nghĩ: "Thần đồng là đây rồi...". Ông ta hỏi rõ làng xã, quê quán của hai cha con lão nông rồi chào giã biệt.
Một thời gian sau, lệnh vua truyền xuống. Vua ban cho làng ấy ba thúng gạo nếp, ba con trâu đực, hẹn năm sau ba con trâu đực ấy phải đẻ thành chín con nghé, nếu sai hẹn cả làng phải chịu tội. Cả dân làng xôn xao, già trẻ gái trai đều lo âu, sợ hãi. Còn chú bé nọ thì mỉm cười, thưa với cha xin được gặp cụ tiên chỉ.
Thưa cụ, lệnh vua chẳng có gì đáng lo. Xin cụ đem giết hai con trâu đực, lấy hai thúng gạo nếp đồ xôi để cả làng ăn cỗ; còn một thúng gạo nếp, một con trâu thì bán lấy tiền làm lộ phí cho hai bố con cháu trẩy kinh. Cháu sẽ thu xếp mọi chuyện đâu vào đấy.
Sau bữa cỗ, cả làng tiễn hai cha con lão nông trẩy kinh. Đến kinh đô, họ tìm đến hoàng thành. Chú bé lập mưu vào được sân rồng, rồi khóc um lên. Nhà vua lấy làm lạ, sai thị vệ dẫn đứa bé vào hỏi nguyên cớ gì mà khóc làm ầm ĩ chốn đế đô. Chú bé quỳ xuống, vừa thút thít vừa tâu:
Tâu đức vua, mẹ cháu chết đã lâu mà cha cháu không chịu đẻ em bé để chơi với cháu cho có anh có em.
Nhà vua và quần thần đều cười. Vua lại phán:
Cha cháu là giống đực sao đẻ được!
Chú bé liền tâu:
Thưa đức vua. Tại sao vua lại bắt làng cháu nuôi ba con trâu đực sau một năm phải đẻ thành chín con nghé ạ?
Nhà vua mừng thầm, biết là đã tìm được nhân tài, nhưng cần phải thử lại một lần nữa.
Sau đó mấy hôm, có một viên quan thị đem đến công quán một con chim sẻ, bảo hai bố con lão nông phải giết chim bày thành ba cỗ đại yến dâng lên vua. Chú bé liền đưa cho sứ giả một cây kim và nhờ ông ta tâu lên đức vua rèn thành con dao sắc để xẻ thịt chim.
Nhà vua mừng khôn xiết, ban thưởng hai cha con lão nông rất hậu.
Cùng dịp ấy, vua Tàu sai sứ sang dò xét nước Nam, âm mưu gây hấn. Sứ Tàu mang sang một vỏ ốc xoắn rất dài, rỗng hai đẩu, đố làm sao xâu được sợi chỉ xuyên theo ruột ốc. Đương lúc nhà vua và quần thần lúng túng, thì chú bé xin hiến kế. Chú ung dung đọc lên một bài ca:
Tang tình tang! Tính tình tang
Bắt con kiến càng, buộc chỉ ngang lưng.
Bên thời lấy giấy mà bưng,
Bên thời bôi mỡ, kiến mừng kiến sang.
Tang tình tang...
Triều thần làm đúng theo cách ấy. Con kiến càng đã xâu sợi chí xuyên qua ruột ốc xoắn. Nhà vua và trăm quan vô cùng mừng rỡ. Sứ Tàu thán phục lắm.
Liền đó, vua phong cho chú bé làm Trạng nguyên.