Bài 93: Kể lại một câu chuyện chưa vui hoặc chưa đẹp mà em được biết

  • Bài 93: Kể lại một câu chuyện chưa vui hoặc chưa đẹp mà em được biết trang 1
Kể lại một chuyện chưa vui hoặc chưa đẹp mà em được biết
Bài làm
Xã em có bảy xóm, đến nay (2010) mới chỉ có bốn xóm đạt danh hiệu Xóm văn hoá. Xóm em ở có nhiều chuyện chưa đẹp, chưa vui.
Chuyện thứ nhất là chuyện anh Bình con bác Thưởng. Người to cao, đẹp trai, nhưng lười học, nhác lao động. Đang học lớp mười hai thì bỏ học, ở nhà đua đòi, rồi sa ngã. Ăn trộm chó, ăn trộm mèo, rồi bị bắt. May có cụ Tứ, Hội trưởng Hội Cựu chiến binh đứng ra bảo lãnh cho, không thì bị tù!
Chuyện thứ hai là chuyện chú Tư Phướn. Vốn là một thợ mộc lành nghề nhưng rồi đổ đốn đâm ra bê tha rượu chè, cờ bạc. Có hôm say bí tỉ! Có hôm đánh vợ chửi con. Cả xóm ai cũng chê cười gọi là Phướn rượu!
Chuyện thứ ba là chuyện cô Thảo Duyên, không lo làm ăn mà chỉ thích nhuộm tóc, nhuộm móng tay, đàn đúm. Đi học may được ba bữa thì bỏ về, bảo là “đồng lương bạc bẽo lắm, mần chi cho khổ!”.
Làng em, xóm em đâu chỉ có chuyện dở. Mùa thi Đại học năm 2010, có 6 anh chị chiếm bảng vàng. Chị Huệ học lớp 9 là học sinh giỏi, đứng thứ ba toàn tỉnh. Anh Công học lớp 5 được đi dự Đại hội cháu ngoan Bác Hồ toàn huyện.
Mẹ em thường nhắc các con: “Phải chăm ngoan, học giỏi. Đừng lười biếng, đua đòi mà hư thân mất nết”.
Trần Đức Thọ, 3A
Trường Tiểu học Kim Bảng - Hà Nam