Bài 26: Kể lại chuyện "Đôi bạn"

  • Bài 26: Kể lại chuyện
  • Bài 26: Kể lại chuyện
Bài 26
Kể lại chuyện "Đôi bạn "
Thành kết bạn thân với Mến từ ngày còn nhỏ. Ngày ấy, giặc Mĩ bắn phá, ném bom miền Bắc. Thành theo bố mẹ sơ tán về quê Mến. Giặc Mĩ thua, Thành về lại thị xã. Mùa hè hai năm sau, bố Thành đón Mến ra chơi. Hai bạn gặp nhau, vui mừng không kể xiết. Thành dẫn bạn đi chơi khắp thị xã. Cái gì đối với Mến cũng lạ. Xe cộ đi lại nườm nượp. Ban đêm, đèn điện lấp lánh như sao sa. Phố xá san sát nhà cao tầng, trông thật thích mắt.
Vui nhất là công viên. Có vườn hoa, có đu quay, cầu trượt và có nhiều trò vui, chuồng chim, chuồng thú lạ. Có một cái hồ lớn, nước trong xanh, nhưng không trồng sen. Thành và Mến nhắc lại kỉ niệm cũ thời sơ tán. Mến và Thành bơi thuyền thúng ra giữa đầm hái hoa súng, hoa sen. Đang vui chuyện, bỗng nghe tiếng kêu thất thanh ở mé hồ: “Cứu với!”. Giữa hồ, một cậu bé đang vùng vẫy tuyệt vọng. Trên bờ, mấy câu bé ướt lướt thướt, nhớn nhác kêu khóc.
Mến chạy như bay lao thẳng xuống hồ. Chỉ một loáng đã bơi đến kẻ bị nạn, Mến khéo léo nấm tóc cậu bé tội nghiệp đưa lên bờ.
Áo quần ướt hết. Mến cười nói: “Ướt rồi sẽ khô. May mà cứu được cậu bé!”.
Về nhà, Thành và Mến sợ bố mẹ lo nên không dám nói chuyện đã xảy ra. Mãi khi Mến đã về quê, bố mới biết chuyện. Bố nói với Thành:
- Người ở quê như thế đấy, con ạ. Lúc đất nước có chiến tranh, họ sẵn lòng sẻ nhà sẻ cửa. Cứu người, họ không nề gian nguy, không hề ngần ngại.
Hoàng Đức Tâm, 3A
Trường Tiểu học Võ Thị Sáu - Hà Nội