Bài 40: Nhà ảo thuật

  • Bài 40: Nhà ảo thuật trang 1
  • Bài 40: Nhà ảo thuật trang 2
Bài 40
NHÀ ẢO THUẬT
Kể lại câu chuyện "Nhà ảo thuật" bằng lòi của Xô-phi hoặc Mác
Lần ấy, có một nhà ảo thuật tài ba của Trung Quốc đến biểu diễn ờ thành phố quê tôi. Nhiều nơi trong thành phố dán quảng cáo nói về buổi biểu diễn ấy. Cả trường tổ chức cho học sinh đi xem, nhưng chị Xô-phi nói với tôi là bố đang nằm viện, mẹ rất cần tiền... nên hai chị em không thể mua vé đi xem được.
Thật tình cờ, lúc ra ga mua sữa, hai chị em tôi gặp chú Lí, nhà ảo thuật. Chúng tôi giúp chú Lí mang những đồ đạc lỉnh kỉnh đến rạp xiếc. Biết hai chị em tôi thích xem ảo thuật, chú bảo chúng tôi chờ một lát. Nhưng chị Xô-phi đã bảo tôi về ngay vì không được làm phiền đến người khác như lời mẹ đã dặn.
Thế rồi, chẳng biết hỏi thăm ai, buổi tối hôm ấy, chú Lí tìm tới nhà. Lúc ấy, mẹ đang lúi húi chuẩn bị bữa tối. Bước vào nhà, chú Lí vồn vã nói:
- Chào chị. Tôi đến để cảm ơn các con của chị. Các cháu rất ngoan.
Mẹ mời chú Lí uống trà. Chú nhận lời. Chú hỏi tên hai chị em tôi. Mẹ nói: “Đây là cháu Xô-phi. Còn đây là cháu Mác...”. Thế rồi, bao cảnh tượng bất ngờ, thú vị đã diễn ra. Chị Xô-phi lây một cái bánh, vừa đặt vào đĩa lại bỗng thành hai cái. Mẹ vừa mở nắp lọ đường, tức thì có những dải băng màu xanh, đỏ, tím, vàng, dài hàng mét bay ra, cuộn lên. Tôi đang say mê, chăm chú nhìn vào đôi tay chú bỗng cảm thấy có một khối nóng mềm cọ vào đôi chân. Cúi nhìn xuống, hoá ra đó là một chú thỏ trắng mắt hồng rất xinh.
Ba mẹ con tôi vui vẻ tiễn chú Lí ra về. Chị Xô-phi và tôi nắm tay chú, thán phục nhìn chú. Quả là một nhà ảo thuật đại tài, rất vui tính.
Nguyễn Trọng cảnh
Trường Tiểu học Vĩnh Lộc - Thanh Hoá