Bài 92: Kể lại một câu chuyện ngụ ngôn giàu ý nghĩa mà em đã đọc và nhớ mãi: Cái dùi thần

  • Bài 92: Kể lại một câu chuyện ngụ ngôn giàu ý nghĩa mà em đã đọc và nhớ mãi: Cái dùi thần trang 1
Kể lại một truyện ngụ ngôn giàu ý nghĩa mà em đã đọc và nhớ mõi
Bài làm
Cái dùi thần
Có hai anh em nhà nọ, người anh tính tình rất lương thiện, tài sản chỉ có một mẫu ruộng, ngược lại người em là một kẻ rất ranh ma xảo quyệt nên rất giàu có.
Mùa xuân đến, người anh sang nhà người em xin mấy con tằm về làm giống. Người em lọc lừa, lấy những con tằm đã nấu chín đưa cho anh ta, trong số những con Tằm đó chỉ sống được có một con và lớn nhanh như thổi, chỉ trong mấy ngày mà nó đã to như một con bò. Người em thấy vậy trong lòng ghen tức, nhân lúc người anh đi vắng đã giết chết con tằm.
Khi người anh trở về thấy tằm đã chết, trong lòng buồn bã và thương tiếc vô cùng, rồi mang nó ra ruộng chôn. Không bao lâu sau chỗ đất đó mọc ra một cây lúa rất mập và trĩu hạt. Một hôm, có một con chim lạ nhổ cây lúa mang đi mất. Người anh vội đuổi theo lên tận trên núi, khi đã quá mệt, anh liền ngồi bệt xuống cửa một cái hang nghỉ ngơi.
Bỗng người anh nghe thấy tiếng cười ha hả của một đứa trẻ. Người anh cảm thấy rất kỳ lạ, nhìn theo phía tiếng cười thấy có mấy đứa trẻ đang đùa nghịch ở ngoài hang, trong số đó có một đứa trẻ trên tay cầm cái dùi bằng vàng đập xuống đất, thật kỳ lạ trên mặt đất xuất hiện rất nhiều những của ngon vật lạ. Bọn trẻ ăn xong, chúng giấu chiếc dùi vàng vào một vách đá rồi bỏ đi. Người anh lấy cái dùi vàng mang về nhà, sau đó, biến hoá ra những đồ vật mình cần, không bao lâu, người anh trở thành một người giàu có nhất vùng.
Người em thấy thế vô cùng ghen tức, anh ta tìm cách hỏi mượn dùi vàng nhưng chủ ý là muốn chiếm đoạt.
Người em đem chiếc dùi vàng về với mong muốn trở thành người giàu nhất thế gian, nhưng khi chiếc dùi được trao sang tay người em thì nó biến thành một chiếc dùi bằng sắt chẳng có phép mầu gì cả.
Nguyễn Thị Bé, 3A
Trường Tiểu học Lê Quý Đôn - Thái Bình