Bài 44: Dựa vào những gợi ý sau đây, em hãy kể lại từng đoạn truyện “Hội vật”

  • Bài 44: Dựa vào những gợi ý sau đây, em hãy kể lại từng đoạn truyện “Hội vật” trang 1
  • Bài 44: Dựa vào những gợi ý sau đây, em hãy kể lại từng đoạn truyện “Hội vật” trang 2
Bài 44
Dựa vào những gợi ý sau đây, em hãy kể lại tùng đoạn truyện "Hội vật".
Cảnh mọi người đi xem hội vật.
Mở đầu keo vật.
Ông Cản Ngũ bước hụt và hành động của Quắm Đen.
Thế vật bế tắc của Quắm Đen.
Kết thúc keo vật.
Bài làm
Mới tờ mờ sáng mà tiếng trống vật đã nổi lên dồn dập. Khắp các nẻo đường người tứ xứ kéo về dự hội vật nối đuôi nhau như nước chảy. Có đủ lớp người, lứa tuổi. Nhiều cụ già chống gậy, tóc bạc phơ. Nhiều thằng cu lon ton chạy theo mẹ, theo chị. Trai thanh, gái lịch, xúng xính trong những bộ quần áo đẹp nối bước theo nhau. Họ vừa đi vừa chuyện trò ríu rít. Ai cũng muốn được xem mặt, xem tài ông Cản Ngũ. Xung quanh sới vật có đến mấy nghìn người chen lấn, xô đẩy nhau. Kẻ đứng người ngồi lố nhố. Nhiều người còn trèo lên những cây cao gần đấy để xem cho sướng, cho rõ.
Vừa bước vào sới vật, ngay nhịp trống đầu thúc lên, Quắm Đen, bắp chân bắp tay cuồn cuộn lãn xả vào ông Cản Ngũ. Anh ta thoắt biến, thoắt hoá khôn lường. Lúc vờn trái, đánh bên phải, lúc dứ trên, đánh dưới nhanh như cắt. Ai đứng xem vòng ngoài chỉ nhìn thấy cái lưng và cái khố đỏ của Quắm Đen. Trái lại, ông Cản Ngũ có vẻ lớ ngớ, xoay chuyển chậm chạp. Ông thế thủ. Hai tay dang rộng, đôi chân choãi ra, có lúc ông khom lưng, xoay xoay chống đỡ. Người xem thất vọng, ai cũng cảm thấy chán ngắt. Có người chép miệng: “Tưởng ông Càn Ngũ tài giỏi lắm, té ra chỉ là hạng trâu già!”.
Tiếng trống dội lên giòn giã khi ông Cản Ngũ bước hụt, mất đà chúi xuống. Quắm Đen xốc tới, ôm lấy một bên chân đối thú bốc lên. Lưng Quắm Đen uốn lên như một tấm sắt dày uốn cong. Người xem bốn phía reo ồ cả lên. Tiếng trống thúc dồn dập. Thế là ông Cản Ngũ sắp ngã. Chà, Quắm Đen tài quá, đáng phục quá! Cả sới vật trầm trồ.
Ông Cản Ngũ vẫn chưa ngã. Hai tay ông vẫn cuồn cuộn bám chắc lấy vai, lấy lưng Quắm Đen. Tiếng trống dồn lên gấp rút, giục giã. Ông Cản Ngũ vẫn đứng như cây trồng giữa sới. Quắm Đen thì loay hoay, gò lưng lại, dồn tất cả sức trai tơ, nhưng vẫn không sao bê nổi chân ông Cản Ngũ lên được. Anh ta thở phì phì. Có nhiều người thốt lên: “Cái chân ông Cản Ngũ là chân sắt chứ đâu phải là chân người nữa! Ghê gớm thật!”.
Ông Cản Ngũ vẫn đứng nghiêng mình nhìn Quắm Đen. Lưng Quắm Đen nhễ nhại mồ hôi. Cái khố đỏ của anh ta xỉn lại. Anh ta thở như trâu cày. Lát sau, ông Cản ngũ mới thò tay xuống nắm lấy khố Quắm Đen, nhấc bổng anh ta lên, nhẹ nhàng như giơ con ếch có buộc sợi rơm ngang bụng vậy. Một hồi trống kéo dài, kéo dài. Tiếng người reo mỗi lúc một to, vang dội cả một vùng, tưởng không bao giờ dứt.
Thái Bá Thành, 3A
Trường Tiểu học Yên Dũng - Bắc Giang