Bài 28: Kể lại chuyện "Mồ Côi xử kiện"

  • Bài 28: Kể lại chuyện
  • Bài 28: Kể lại chuyện
Bài 28
Ké lại chuyện "Mồ Côi xử kiện "
Ngày xưa, ở một buôn nọ, có chàng Mồ Côi rất thông minh, tài trí. Anh được bà con bầu làm quan xử kiện.
Bữa nọ, một chủ quán dẫn một bác nông dân đêh công đường. Chủ quán kiện người nông dân đã đến quán mình hít hết mùi thơm các món ăn quý, đắt tiền mà chẳng chịu trả một đồng xu nào.
Nghe xong, Mồ Côi hỏi bác nông dân:
- Bác có vào quán không?
-Có.
Ăn uống những gì của chủ quán?
Thưa, tôi chỉ ăn cơm nắm của tôi mang theo.
Có ngửi gì không?
Tôi có ngửi mùi thơm các món xào nấu bay ra.
Thế thì bác phải bồi thường.
Quay sang chủ quán, Mồ Côi hỏi:
Ông chủ muốn bắt bồi thường bao nhiêu?
Thưa quan, hai chục đồng.
Mồ Côi lại hỏi bác nông dân.
Bác hãy đưa hai mươi đồng, tôi phân xử cho.
Tôi không có số tiền lớn đó. Tôi chỉ có hai đồng.
Mồ Côi nhận lấy hai đồng bạc. Quan bỏ vào cái bát, rồi lấy cái bát khác úp lên. Mồ Côi bảo bác nông dân lắc đủ mười lần. Rồi nghiêm trang hỏi chủ quán:
Ông chủ có nghe rõ không?
Tôi có nghe bạc kêu “lạch cạch”.
Sau đó, Mồ Côi phán xử:
Bác nông dân phải trả chủ quán hai mươi đồng vì đã hít nhiều mùi thơm các món ăn trong quán. Còn chủ quán cũng phải trả bác nông dân hai mươi đồng vì đã nghe mười lần tiếng kêu của hai đồng bạc. Một bên “hít mùi thơm”, một bên “nghe tiếng bạc”. Thế là công bằng.
Phiên toà kết thúc. Quan toà trao lại hai đồng bạc cho bác nông dân. Người đến dự phiên toà cười nói, bàn tán xôn xao.
Hoàng Ngọc Tú, 3A
Trường Tiểu học Nho Quan - Ninh Bình