Bài 129: Kể lại một vài câu chuyện mà em được nghe kể và nhớ mãi: Trạng Ếch

  • Bài 129:  Kể lại một vài câu chuyện mà em được nghe kể và nhớ mãi: Trạng Ếch trang 1
  • Bài 129:  Kể lại một vài câu chuyện mà em được nghe kể và nhớ mãi: Trạng Ếch trang 2
Bài 129
Kể lại một vài câu chuyện mà em được nghe kể và nhớ mãi
Bài làm
Trạng Ếch
Thuở nhỏ, cậu bé tên là ích. Mồ côi bố, ở với mẹ, nhà rất nghèo. Mẹ mò cua, bắt ốc, xúc tép. ích thường thường vác cần câu đi câu cá, câu ếch. Có hôm cậu đứng lặng hàng giờ lắng nghe cụ đồ dạy học. ích mơ có một ngày nào đó cũng được đi học.
Một hôm, trời nắng như đổ lửa. ích câu được một con ếch rất to, bằng hai nắm tay người lớn. Con ếch màu vàng mơ, có cặp mắt long lanh như hai viên ngọc bích. Toan bỏ con ếch vào giỏ, thì ích nghe con ếch nói tiếng người: “Cậu ơi! Cậu làm phúc tha cho, để tôi được về sống với gia đình...”. ích ngạc nhiên và cảm động quá! Cậu thả con ếch xuống đầm lầy một cách vô tư.
Mấy ngày sau, vào một đêm trăng, có một ông lão râu tóc bạc phơ, phúc hậu đến gặp ích. Cụ tặng ích một quyển sách, một chiếc bút lông và một viên ngọc. Cụ nói: "Một chút quà mọn tạ ơn cậu đã cứu sống con gái của tôi. Sách và bút để cậu học, viên ngọc nên nuốt vào bụng...” ích chưa kịp nói gì thì cụ già đã biến mất.
Ich đã làm theo lời cụ già dặn. Anh cảm thấy khoẻ ra, lòng dạ khoan khoải, tâm trí sáng láng vô cùng. Nhiều đêm, ích ngồi dưới trăng học thâu canh. ích học một biết mười. Thầy đồ nào cũng khen anh thông minh, học giỏi. Hơn mười năm sau, cậu học trò nghèo đã nổi tiếng khắp vùng.
Mẹ già đã tiễn con trai lên kinh kỳ ứng thí. ích đã đậu Trạng nguyên, được nhà Vua và Triều đình cho làm quan to. Thời bấy giờ, ai cũng khen ích là một người con hiếu thảo, một ông quan thanh liêm. Trước lúc về cõi Phật, mẹ ích mới cho mọi người biết: “Ich là con tôi, còn Trạng Ech là con cháu của Tiên Ong đó!”
Câu chuyện trên đây, tôi đã nghe bà nội kể cho tôi nghe ngày tôi học lớp 1.
Trần Thị Yến Thu, 2A
Trường Tiểu học Kim Sơn - Ninh Bình