Bài 21: Kể chuyện về một ước mơ đẹp của em hoặc của bạn bè, người thân

  • Bài 21: Kể chuyện về một ước mơ đẹp của em hoặc của bạn bè, người thân trang 1
  • Bài 21: Kể chuyện về một ước mơ đẹp của em hoặc của bạn bè, người thân trang 2
Bài 21
Kể chuyên về một ước mơ đẹp của em hoặc của bạn bè, người thân
Bài làm 1
Quê em còn nghèo. Một vùng đồng chiêm trũng, chiêm khê mùa thối. Nhà em thuộc diện nghèo. Bố em là thương binh. Mẹ em học hành ít, chân lấm tay bùn vất vả quanh năm.
Năm nay, em lên học lớp Bốn. Năm học lớp Ba, em là học sinh giỏi xuất sắc. Thầy Hùng hiệu trưởng, cô Liễu đang dạy em, chiều chủ nhật đến thăm bố mẹ em, báo tin là em được học bổng “Học sinh vượt khó, học giỏi”.
Bố em run run nắm hai bàn tay thầy Hùng cảm ơn. Mẹ em cảm động quá, nước mắt chảy ra. Mọi đóng góp được nhà trường miễn. Mỗi tháng được cấp học bổng 150.000 đồng. Số tiền đó đối với em và gia đình em là to lắm, quý lắm.
Mấy đêm liền, em cứ nằm mơ. Toàn những giấc mơ đẹp. Thầy Hùng và cô Liễu là ông tiên, bà tiên. Có đêm mưa to gió lớn, em nằm mơ gặp một nhà nông học, trao cho em một quả táo to bằng quả dừa, ông nói với em: “Cháu phải học giỏi, để mai sau trở thành một nhà lai tạo giống. Quê cháu cần nhiều nhà nông học tài ba...”.
Tiếng gà gáy sang canh làm em tỉnh mộng. Em bồi hồi nghĩ miên man. Phải phấn đấu học giỏi hơn nữa. Em sẽ phấn đấu trở thành một kĩ sư nông nghiệp. Chắc lúc ấy, bố mẹ em sẽ đỡ vất vả hơn, quê em sẽ thoát nghèo.
Trần Ngọc Quế, 4A
Trường Tiểu học Bình Lục, Hà Nam
Bài làm 2
Năm học lớp Ba, chữ viết của em vào loại “gà bới”, thuộc diện “văn dốt, chữ xấu”. Bài chính tả nào, bài tập làm văn nào, cô giáo cũng phê bình em viết xấu và cẩu thả.
Lên lớp Bốn, nhờ cô Dung kèm cặp, uốn nãn, chữ viết của em đã khá hơn lên. Em từng mơ được trở thành một thần đồng “vãn hay chữ tốt” như Cao Bá Quát ngày xưa. Có lúc em lại lẩn thẩn nghĩ: "Chỉ cần giỏi toán, giỏi khoa học, chứ chữ viết chẳng có gì quan trọng".
Em đã trải qua những cơn mơ rất lạ. Có lần em nằm mơ, phải xách giày cho cái Linh, cái Huệ, phải xách dép cho thằng Huấn, cho thằng Cam, những kì thi Vở sạch chữ đẹp toàn trường em phải cúi mặt đi trước những chuỗi cười rúc rích chế nhạo của các bạn.
Lại có lần, sau khi thi kiểm tra môn Toán, em chỉ được 7 điểm vì cẩu thả và viết ẩu, em buồn lắm. Đêm đó, em lại nằm mơ. Em bị một cụ giáo già, tóc bạc như bông, cầm roi mây đánh vào mông. Cụ nói: “Học hành mà cẩu thả thì sau này làm được trò trống chi. Đánh một roi và cho nợ 99 roi. Không tu sửa thì no đòn”.
Đêm ấy, tỉnh mộng, em toát cả mồ hôi. Em cứ bồi hồi mãi về giấc mơ khủng khiếp ấy. Sáng ngày, mẹ hỏi: “Nam, sao đêm qua con ú ớ nhiều thế?”. Em kể cho mẹ nghe, mẹ nhẹ nhàng nói: “Con còn cẩu thả lắm! Học giỏi nhưng chữ viết phải đẹp, con ạ!”.
Cuối học kì I, cô Dung khen và nói: “Nam chuẩn bị dự thi vở sạch chữ đẹp nhé! Em thật đáng khen”. Nghe cô nói, em sung sướng như gặp một giấc mơ đẹp.
Phan Kì Nam, 4A
Trường Tiểu học Hậu Lộc - Thanh Hoá