Bài 64: Kể lại một truyện ngụ ngôn hay, giàu ý nghĩa: Con cáo và chiếc bóng

  • Bài 64: Kể lại một truyện ngụ ngôn hay, giàu ý nghĩa: Con cáo và chiếc bóng trang 1
  • Bài 64: Kể lại một truyện ngụ ngôn hay, giàu ý nghĩa: Con cáo và chiếc bóng trang 2
Bài 64
Kể lại một truyện ngụ ngôn hay, giàu ý nghĩa
Bài làm
Con cáo và chiếc bóng
Một hôm, cáo lang thang một mình đi về hang với cái bụng no kềnh. Mặt trời sắp khuất núi. Qua chỗ ngoặt, cáo bỗng phát hiện ra có cái gì đó đen đen cứ bám lấy mình. Vừa đi vừa nghĩ, nó dừng lại ngoái cổ nhìn, nó khẽ thốt lên: "Cái bóng! Hoá ra đó là cái bóng của mình!".
Nó mỉm cười, ngoái cổ ngắm cái bóng của mình mãi.
Nó tự hào, nghĩ:
Ta không chỉ lanh lợi, thông minh mà ta còn to lớn nữa. Cái bóng của ta to nhất thiên hạ!
Cáo đang cao hứng tự đắc thì chợt nhìn thấy một con hổ vằn đi rất êm, lẩn mờ trong chiếc bóng đen đen của nó. Cáo sung sướng, khẽ rên lên:
Ồ, chiếc bóng của mình thật vĩ đại, to hơn hẳn con mãnh hổ kia! Việc chi mà ta phải né tránh? Để xem con hổ kia có kính trọng và sợ hãi ta không?
Hổ vẫn bám theo cáo. Nó phân vân tự nghĩ:
Loài cáo vốn sợ ta. Sao hôm nay, con cáo kia lại nhởn nhơ như thế? Cái bóng nó to quá bao trùm cả thân hình ta! Chắc là chuyện bí hiểm chi đây?
Cáo đi trước. Cái bóng đen đen vẫn trùm lên hổ. Hổ nghĩ:
Cái bóng loài cáo có thá gì đáng sợ!
Nó quật đuôi rồi chồm lên, vồ lấy cáo:
Mi định dùng chiếc bóng của mi để doạ ta ư? Lũ cáo nhãi nhép đừng có hỗn xược. Số kiếp chúng mày mãi mãi là mồi ngon của chúng ta!
Hổ cắn chặt cáo, đủng đỉnh tha mồi về hang.