Bài 22: Kể lại truyện cổ “Điều ước của vua Mi-đát”

  • Bài 22: Kể lại truyện cổ “Điều ước của vua Mi-đát” trang 1
  • Bài 22: Kể lại truyện cổ “Điều ước của vua Mi-đát” trang 2
Bài 22
Kể lại truyện cổ “Điều ước của vua Mỉ-đát”
Bài làm
Lân ấy,vua Mi-đát cũng được gặp thần Đi-ô-ni-dốt. Nhà vua thỉnh cầu:
Xin Thần cho mọi vật hễ tôi chạm đến thì đều hoá thành vàng.
Ta vui lòng cho nhà ngươi. Nhà ngươi sẽ có nhiều vàng.
Vua Mi-đát sung sướng lắm. Vua muốn xem điều ước linh nghiệm như thế nào, liền thử bẻ một cành sồi, tức thì cành sồi hoá vàng; vua ngắt một quả táo, quả táo cũng thành vàng nốt. Cặp mắt vua Mi-đát sáng lên. Ở đời, ai có nhiều vàng ngọc mà chẳng thích?
Vua Mi-đát khi ngồi vào bàn tiệc mới thấy mình đã xin Thần một điều ước khủng khiếp, bụng đói miệng khát, nhưng vua không thể ăn được. Hễ vua chạm đến bát đĩa nào, cốc chén nào, món ăn nào... thì tất cả đều hoá thành vàng. Ở đời, xưa nay ai có thể ăn vàng mà sống được? Những kẻ hám ngọc tham vàng, nhiều lúc phải bỏ mạng!
Vua Mi-đát đã cầu khẩn xin Thần Đi-ô-ni-dốt tha tội. Sau khi nghe lời thần, vua Mi-đát vội chạy đến sông Pác-tôn nhúng mình vào nước, và ngay lập tức phép mầu biến mất. Lúc bấy giờ ông vua tham lam này mới hiểu rằng: “Hạnh phúc không thể xây dựng bằng ước muốn tham lam”.
Nguyễn Đức Phúc, 4C
Trường Tiểu học Lê Quý Đôn - Thái Bình